SỐ PHẬN NGHIỆT NGÃ
Bs. Nguyễn Thanh Điền
Viết tặng nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng
NÓI LỐI
Đêm nay là một đêm thơ để tôn vinh một tài năng nhà thơ Nguyễn Ngọc Hưng
Ôi! Hoàn cảnh của anh thật là đau xót, anh “Mồ côi” cha từ thuở ấu thơ, mẹ một đời dạy dỗ dưỡng nuôi.
VĂN THIÊN TƯỜNG
1- Khi anh vừa thành tài thì lại gặp lắm cảnh đau…thương
(+) Ôi! Một nhân tài. (-)Mắc phải căn bệnh trầm kha.
2-Ngày đêm đau nhức(-) Tê buốt cả châu thân(-)
Anh cũng không còn người thân, để cùng nhau chia sớt ngọt bùi.
3-Mẹ đã ra đi(-) Trong mùa xuân ấm áp(-)
Để mình anh cô quạnh(+) Nhờ sự đoái thương(-) Của bè bạn xa gần.
4-Bao năm dài vất vả(-)Mẹ chạy chữa thuốc thang(-)
Lòng của mẹ chẳng được an, khi thấy con mang căn bệnh ngặt nghèo.
5-Biết bao công lao của mẹ(-) Mà anh chưa đền trả(-)
Anh vương mang bệnh tật(+) Để mẹ âu lo suốt mấy năm dài
6-Ôi! Công lao(-) dưỡng dục sinh thành(-)
Anh chưa kịp đền đáp thì mẹ hiền vội bỏ đi xa.
VỌNG CỔ
Câu 1: Cuộc đời anh trót sinh ra nhầm một ngôi sao xấu,
Nên suốt đời cứ lao đao lận đận chỉ một lần yêu mà duyên nợ cũng không…thành.
Số kiếp hẩm hiu, từng bước độc hành.
Không biết có ai cùng anh sớt chia tâm sự. Trong suốt cuộc đời bệnh tật triền miên(-)
Gượng đau sầu anh sống để làm thơ, là động lực giúp anh vượt qua muôn vàn đau khổ.
Nhờ bạn bè hàng xóm chở che, anh đã vượt qua những ngày khốn khổ(-)
Câu 2: Rồi bỗng một hôm mẹ gặp cơn bảo bệnh, mẹ đã ra đi anh ở lại một mình.
Ngày tháng quạnh hiu trên bước hành trình.
Nhờ bạn bè, và Dì Mười cưu mang đùm bọc, giữa đời thường anh như gặp bà tiên(-)
Anh nhắc đến Dì Mười bằng tất cả sự biết ơn, đã cứu vớt đời anh trong cơn hoạn nạn.
Sự nghiệt ngã cứ dập vùi số phận, anh nằm bệnh liệt giường chân không thể bước đi.
NÓI LỐI
Anh được xã hội, bạn bè giúp đỡ, mở quán nhỏ bên đường để tâm sự hàn huyên,
Tâm sự với anh em văn nghệ trăm miền, xem đó là nguồn sinh lực quên buồn phiền bệnh tật.
VỌNG CỔ
Câu 5: Khoảng thời gian sau này anh được xem là hạnh phúc,
Vì được sự thương yêu đùm bọc của muôn…người. Bao nhiêu niềm vui làm rạng rỡ nụ cười.
Anh cũng được chính quyền cấp cho mảnh đất, tại thị trấn Chợ Chùa, Quảng Ngãi thân yêu(-)
Bạn bè tiếp sức anh hạnh phúc biết bao nhiêu, đã trải qua hơn hai mươi năm lao đao vất vưởng.
Anh đã vượt qua bằng sự đùm bọc của chị Thu; chị Xuân, và đầy nghĩa nhân bè bạn xa gần.
Câu 6: Trong nỗi tuyệt vọng tột cùng của đời mình, anh muốn dùng cái chết để xóa tan tất cả.
Nhưng nhờ những bài thơ đầy sáng tạo, gắn bó cuộc đời với một niềm tin(-)
Anh cho ra đời những tập thơ hay như: Cầm sợi gió trên tay; Lửa trời nhóm bếp ….
Anh được tặng rất nhiều giải thưởng, bởi thơ của anh tinh khiết đến lạ thường.
Dù số phận nghiệt ngã, nhưng lạ một điều:
Những bài thơ anh tràn ngập niềm tin yêu cuộc sống.
“Dẫu cây đời trăm năm không kết trái,
Ai cấm được vô hình nụ hạnh phúc đơm bông”./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…