TÂM SỰ KHẮC CHUNG
Song Thanh
LỐI
Huyền Trân ơi, từ phía ải quan bụi mờ xa thẳm
Ta vội vã quay về cho kịp buổi chia tay
Suốt mấy ngày đêm ngựa chẳng rời nhau
Đường thiên lý mịt mờ cát bay rát mặt.
VỌNG CỔ
Huyền Trân ơi, ta đã đốt thời gian trên suốt chặng đường mưa thu hiu hắt. Đội bóng trăng khuya ngựa không chùng bước vẹt nắng chiều hôm nghe gió buốt lạnh thương…sầu
Câu 1 :Ta trở về đây phong kín mộng ban đầu.
Ta muốn gọi tên nàng một lần sau cuối,
Muốn khắc đậm trong lòng hai tiếng Huyền Trân.
Để sáng mai này khi tinh sương vừa trở giấc,
Nàng đã lên thuyền hoa về biên ải phía xa xăm.
Dặm ngàn cách trở nước biếc non xanh,
Ta dõi mắt nhìn theo chỉ thấy màn sương trắng. (cống 32)
Câu 2 :Huyền Trân ơi, trăng khuya sắp tàn sau ngự uyển.
Liễu rũ tương tư hàng hàng đưa tiễn,nghe trống tàn canh rời rạc điểm từng hồi.
Ta với Huyền Trân sắp vĩnh biệt nhau rồi.
Đường sang Chiêm quốc mù xa diệu viễn,
Tiễn đưa nàng trăng nước cũng bâng khuâng.
Từ phía ải quan bụi mù xa thẳm,
Ta vội vã quay về cho kịp buổi chia tay.
Ta muốn sống lại vài phút giây thơ mộng cũ,
Ta muốn được nhìn đôi mắt của Huyền Trân.(Xang 32)
LÝ CON SÁO
Sương…. vẫn…. rơi.
Như từng giọt lệ sầu chia phôi.
(nghỉ 2 nhịp)
Đừng khóc nữa Huyền Trân ơi.
Ta đã trút cạn máu tim rồi.
Tiễn nàng đi tận cuối trời.
Sớm mai này sương dần tan trên bến sông.
Nghe gió thu hắt hiu chờ mong.
Thuyền xa dần khuất ngàn xa nhớ thương.
Ta đứng đây tưởng như tan thành sương .
VỌNG CỔ
Huyền Trân ơi khi thuyền hoa đã khuất dần sau màn sương thu ảm đạm. Thì bến sông xưa cũng lạnh lùng hoang vắng ta trở lại ải quan mờ thẳm phía chân…trời
Câu 5:Chén rượu từ ly ta uống cạn lâu rồi.
Mà sao ta vẫn ngẩn ngơ như người lữ khách,
Đang say vùi trong quán lạ dọc đường xa.
Sương khuya lạnh thêm chạnh tình cô lữ,
Nhớ người thương biền biệt phía trời xa.
Thôi đành mang tâm tư người lỡ cuộc,
Ôm trọn niềm đau trên muôn dặm trường đình.(Xề 32)
Câu 6 :Huyền Trân ơi thôi nàng đừng khóc nữa,
Vì cuộc tình nào cũng chỉ khóc một lần thôi.
Nàng ra đi vì sứ mạng thiêng liêng,
Cho dải giang san ngày càng rộng mở.
Ta cầu chúc cho nàng luôn hạnh phúc,
Sống êm đềm trong điện ngọc cung son.
Nàng hãy quên đi mối tình thơ mộng cũ
Và xem như Khắc Chung đã chết tự lâu rồi.(Xề 24)
Thôi sương khuya đã tan dần trên bến lạnh,
Thuyền đã căng buồm chờ đợi rước nàng đi.
Xin tạ từ nhau một lần sau cuối,
Xin tạ từ hình bóng của Huyền Trân .(liu 32)