TÂM SỰ ĐỜI TÔI
Tân nhạc: Vinh Sử
Cổ nhạc: Tú Thanh
Nhạc:
Khi vừa lớn lên, tôi đã vội yêu một người
Nên chưa hiểu đời, cuộc đời bạc trắng như vôi
Tình yêu thứ nhất đã đổi ngôi, người yêu thứ nhất đã phụ tôi
Giấc mơ chung đời, tưởng êm đẹp bên nhau cho đến ngàn sau
Khi vừa biết yêu, tôi ngỡ tình yêu là đẹp
Nên chẳng ngại ngùng, tình đầu trao hết cho nhau
Nụ hôn thứ nhất cho người yêu, để người đem đến bao sầu đau
Trót thương nhau rồi, đành ôm hận thương đau, cho đến ... muôn ... đời.
Vọng cổ:
1/ Anh ơi! Khi dòng nhật ký đầy trang là lúc chúng ta không còn gần nhau nữa, một người ra đi một người ở lại ôm ấp niềm đau thương nhớ riêng ... mình. Người đã phụ tôi sao tôi cứ tưởng bóng thương hình. Chiều xuống bên sông tím bầm nỗi nhớ, kỷ niệm quay về quặn thắt con tim. Người xa rồi như tăm cá bóng chim, tôi cô đơn gác vắng thẫn thờ, nhìn lá vàng gió cuốn rơi rơi, gối chiếc chăn đơn đêm dài lẻ bóng.
2/ Hồi mới quen nhau anh thường khẽ bảo, mình không bao giờ xa nửa bước nhe em, ôi lời tình yêu sao như mật ngọt, lan tỏa bờ môi ru giấc say mềm. Em đón tình anh qua từng hơi thở êm đềm. Thuở mới vào yêu em cứ ngỡ tình yêu là đẹp, nên chẳng ngại ngùng trao hết cho anh. Giờ mới hiểu thế nào là trái đắng mong manh, khi phải lang thang độc hành trong ngõ vắng. Ôm thương đau buồn thân tủi hận, vì người xem mình như kẻ lạ người dưng.
Nhạc:
Ai ơi! Tình cũ lỡ làng rồi, người về nơi ấy có vui không
Để lòng tôi mãi nhớ thương mong, lạnh lùng kiếp cô đơn mùa đông
Tương lai còn nhắc đến làm gì, thiệp hồng thôi nhé hết chung tên
Cuộc tình hai đứa đã vô duyên, đường trần có riêng tôi tìm quên
Không còn có nhau, thôi thế gặp nhau càng buồn
Chôn vùi kỷ niệm, kỷ niệm đường vắng không tên
Hàng cây cao vút như lặng im, lịm tình tôi chết sao một đêm
Phút giây ban đầu rồi, đi vào thiên thu, duyên kiếp ... lỡ ... làng.
Vọng cổ
5/ Lối cũ đường xưa hàng cây chơ vơ âm thầm trút lá, gió rít vi vu như lời than thở sương bụi giăng giăng lịm chết chuyện đôi ... mình. Cõi thiên thu vùi lấp mối duyên tình. Đã không còn có nhau thì mong gì tương hội, gặp để thêm buồn cay đắng thêm hơn, thà âm thầm vời nỗi cô đơn, mong thời gian xua tan bao nỗi nhớ. Hạnh phúc mong manh chợt đến rồi tan biến thì còn mơ chi chung cánh thiệp hồng.
Đoản khúc lam giang:
Tình lỡ làng duyên phai, ai nỡ gieo niềm đau đắng cay
Còn đâu phút giây êm đềm, chung tay xây mộng thiên đường hạnh phúc
Lời tình nồng thiết tha, như gió thoảng qua bay về chốn xa
6/ Trăng nhớ ai trăng sầu trăng khuyết, em vì ai vò võ thân gầy. Chuyện tình buồn như nước cuốn hoa trôi, mượn lưu bút ghi niềm tâm sự, yêu anh biết mấy cho vừa, sao nỡ lọc lừa gieo khổ đời em.