TÂM TÌNH THIẾU NỮ
Phan Văn Dài
Lý giao duyên
Mưa lâm râm ướt đầm bông cúc, em cảm thương chàng, thiếp cảm thương chàng áo rách mà vai vá, hỡi chàng chàng ơi! Chàng chàng ơi em cảm thương chàng áo rách mà vai vá vai, áo rách mà vai vá vai!
Vọng cổ
1. Từ thuở mẹ sinh ra em qua mấy lượt nắng mưa tảo tần hôm sớm, em đã quý yêu luống cày thửa ruộng mồ hôi đổ ban trưa nước mắt ướt ban chiều… Giờ đây em đã lớn lên nhiều. Mặc áo mới vẫn giữ hoài áo vá, ở nhà vàng vẫn nhớ túp lều tranh. Bà con bảo em cô thôn nữ xinh xinh, đôi tám còn trong trắng một tâm tình. Nào phải là em kén chọn gì đâu, bởi trong tim mối tình đầu ấp ũ…
2. Hoa mướp vàng tươi trong chiều nắng trải, nhịp cầu quê dòng nước chảy êm đềm. Lá khô rơi lả tả bên thềm. Đem áo cũ ra ngồi vá lại, bên mẹ già sàng gạo ngoài sân. Mẹ hỏi em từ dạo biết anh, sao hai đứa vẫn lặng thinh buồn bã? Em ngừng tay thẫn thờ nhìn ra ngỏ, anh đang đắp bờ thương áo rách vai!
Lý giao duyên
Gió mùa đông phòng không lạnh lẽo, em cảm thương chàng, thiếp cảm thương chàng thắt thẻo ruột gan hỡi chàng chàng ơi! Chàng chàng ơi em cảm thương chàng áo rách mà vai vá vai, áo rách mà vai vá vai!
Vọng cổ
5. Những đêm không trăng chỉ chòm sao Vua anh bảo tình anh như câu ca dao chung thủy, thuở mẹ về với cha từ độ ấy mối tiền duyên nay lại mới tao phùng… Nhưng anh như hàn sĩ lạnh lùng. Bốn mùa qua áo chưa lành lặn, đổi nhọc nhằn có được bát cơm thơm. Anh ơi biết chăng em lạnh lẽo phòng không, chờ đợi lời anh mấy mùa chưa dám ngỏ. Vá áo người yêu bằng chỉ đỏ, như tình em muôn thuở sắc son lòng!
6. Giọt mồ hôi sa lên mầm no ấm, đường cày nhọc nhằn hạnh phúc nảy sinh. Từ thuở em mới biết yêu anh, đã cảm nhận nghĩa tình sâu nặng. Đừng ngại lo tháng ngày lận đận, em vẫn chờ anh vẫn đợi anh.
Trời mưa ướt lá trầu xanh
Ướt em em chịu, ướt anh em buồn.
Ôi đạo vợ chồng cao quý sắc son,
mình hiểu nhau hơn trong những ngày mưa gió.
Thương nhau đâu quản cơ hàn
Em vẫn thêu màn loan phượng đợi ngày vui!