THỜI CON GÁI
Bạch Nguyệt
Nói Lối:
Con: Thời áo trắng trinh nguyên con còn thơ dại
Lỡ mai đi lấy chồng nơi xa xứ...
Con sợ lắm mẹ ơi!
Mẹ: Con hãy nhớ lấy lời mẹ đã dạy hôm nay
Phận làm dâu phải vẹn toàn câu tam tòng tứ đức...
Vọng Cổ:
Câu 01:
Con: Mẹ ơi con vẫn biết rồi đây mình sẽ theo chồng về nơi xứ lạ. Bỏ lại kỉ niệm hồn nhiên của thời con gái và cả mái ấm thân thương có cha mẹ... cưng... chiều.
Nhưng con cứ mãi sợ lo mình có làm đẹp dạ bên chồng.
Hay phải tháng năm dài chịu nhiều tủi hổ, để cha mẹ muộn phiền làng xóm mỉa mai.
Bên nhà chồng rồi sẽ đối xử ra sao, khi con còn quá hồn nhiên trong cái tuổi học trò.
Bởi ơn nghĩa sinh thành con trả chưa xong, thì vội vàng chi khoác áo vu quy giã từ thời con gái...
Câu 02:
Mẹ: Con ơi gái đã có chồng như chim lồng cá chậu, dẫu có nhớ mẹ thương cha cũng lâu lắm mới được về.
Cha mẹ thương con vô bến vô bờ.
Nên mẹ mới dạy con phải vẹn toàn câu tam tòng tứ đức, chứ đâu phải ép con lấy chồng ở cái tuổi hồn nhiên.
Dẫu biết rằng mười hai bến nước đục trong, nhưng mẹ luôn tin con sẽ làm được vui lòng bên đó.
Hãy ráng học hành đi con đừng e dè sợ hãi, để mai mốt này con sẽ làm tốt nàng dâu...
Nói Lối:
Con: Con sẽ nhớ những lời hay mẹ dạy
Để mai này không còn phải bỡ ngỡ lo âu…
Mẹ: Ngày xưa mẹ cũng từng sợ hãi làm dâu
Nhưng được ngoại con dắt dìu mẹ đã tròn bổn phận…
Lý Cái Mơn:
Con: Nhưng mẹ ơi, lòng con không muốn
Chia cách quê hương, xa rời áo trắng hồn nhiên
Phận làm dâu con phải đâu lo sợ muộn phiền
Vì mẹ cha đang tuổi già ai lo
Lòng con thấy xót xa
Mong mẹ đừng khuyên con xa xứ làm dâu...
Vọng Cổ:
Câu 05:
Mẹ: Nhưng con ơi đâu phải ai xuất giá theo chồng cũng chịu nhiều trái ngang buồn tủi. Con hãy là con luôn nết na hiền dịu thì làm đứa dâu ngoan cũng đâu khó... khăn... gì.
Đừng quá âu lo mà đánh mất tuổi xuân thùy.
Con biết không để giữ gìn cửa nhà được trong êm ngoài ấm, con phải biết vâng lời dạy bảo của mẹ chồng con.
Biết lo lắng cho chồng chăm chút những bữa cơm ngon, làm người vợ thảo dâu ngoan luôn kính trên nhường dưới.
Đâu khó khăn gì sự yêu thương chiều chuộng, con gái của mẹ ngoan chắc sẽ làm đẹp dạ bên chồng.
Câu 06:
Con: Mẹ ơi phận gái ví như mười hai bến nước, con đâu biết được bến nào đục bến nào trong.
Nếu một mai này con cất bước sang ngang, lỡ bến đục chỉ sợ mẹ cha buồn đau thương xót.
Con đâu sợ khổ đau hay dâng đầy nước mắt, chỉ sợ chữ hiếu chưa tròn lại thêm gieo khổ song thân.
Con nghe lời mẹ hiền về bên đó làm dâu, và sẽ luôn mang theo những lời mẹ dạy hôm nào.
Hò ơ … dò sông dò biển dễ dò
Nào ai lấy thước mà đo lòng người
Ngâm thơ: Lệ lòng xuất giá tuôn rơi
Bỏ thời con gái về nơi xứ người...
Ngày 18/11/2014.
Tên thật: Lại Thị Bạch Nguyệt