THUYỀN TÌNH LẠC BẾN
Bs Nguyễn Thanh Điền
TRĂNG THU DẠ KHÚC
Bước… em đi… cuối trời mây trắng bay
Vắng em bao ngày, nhớ nhung đong đầy
Tình đôi ta đã cách ngăn
Biết ai tâm sự trao lời yêu ái ân
Thuyền tình đã xa, mất em thật rồi
Xót xa trong dạ, lệ tràn bờ mi ai thấu chăng…
VỌNG CÔ
Câu 1:
Ngày đầu mình yêu nhau đâu ngờ tình ta tan vỡ, anh ở em đi thuyền tình lạc bến, hai đứa hai phương đau buốt tim…mình.
Tan nát tâm can khi dang dở cuộc tình.
Ngày em ra đi là ân tình đã hết, bởi tôi nghèo không níu kéo được tình em(-). Người ta sang giàu gấm lụa tặng em, thân tôi nghèo hèn, cày sâu cuốc bẫm. Tháng năm dài với đồng ruộng mênh mông, chỉ có tấm lòng không làm em hạnh phúc(-).
4 nhịp vô NÓI DẬM
Cuối cùng em cũng xa tôi
Không lời từ biệt, xa xôi cuối trời.
Em đi như lá vàng rơi,
Nhạt nhòa hương sắc, đất trời buồn tênh.
Câu 2:
Em ra đi là cả trời thương nhớ, bao yêu thương tháng đợi năm chờ.
Em ra đi tôi đau đớn từng giờ.
Tôi không trách em tham sang phụ khó, chỉ trách đời mình sao bạc số vô duyên(-). Ngày qua ngày tôi cô dộc mình ên, giọt buồn không tên làm tâm hồn ngây dại, như thuyền con lênh đênh trên biển cả, gặp sóng trào thuyền chao đảo ngả ngiêng.
NÓI LỐI
Chiều buồn cơn gió miên man
Tìm đâu cho gặp bóng nàng năm xưa.
Còn chăng chỉ chút hương thừa
Còn chăng chỉ bóng hình xưa xa mờ
VỌNG CỔ
Câu 5: Em ơi!...Biết tìm em đâu khi thuyền tình lạc bến,
biết tìm em đâu giữa biển cả muôn.. trùng....
Em đi trăm bến, Sóng nước mịt mùng.
Cho mình xa ta đò rời bến cũ
Chuyện tình mình thôi đành nuốt lệ chia xa(SL)
Thuyền tình lạc bến, trôi ra dặm ngàn.
Còn chăng kỷ niệm nên thơ,
Còn chăng là một bến bờ yêu thương
Còn chăng là những con đường
Vương đầy kỷ niệm người thương năm nào.
Câu 6: Em đi xa cách phương trời, còn tôi ở lại một đời nhớ thương.
Tình buồn sao mãi vấn vương, mỗi ngưởi mỗi ngả trên đường tương lai(-).
Tình mình giờ đã chia hai, còn đâu mơ ước những ngày bên nhau.
Xa nhau lòng thấy quặn đau, thuyền tình lạc bến ngàn sau khổ sầu.
Giờ đây vĩnh biệt tình đầu
Chúc em hạnh phúc đậm sâu với người
Tình buồn như lá vàng rơi
Cung đàn lạc phím một trời nhớ thương./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…