TIỄN EM THEO CHỒNG
Tác giả Bs Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI
Tôi quen em đã mấy năm rồi, em nói còn phụng dưỡng mẹ cha nên chưa muốn lập gia đình.
Thế rồi thời gian cứ dần trôi, mỗi người đều lo cuộc sống.
PHỤNG HOÀNG(Câu 1 –Câu 8)
1- Hôm nay tôi lại bất ngờ nhận được thiệp hồng… của…em. Báo tin mừng ngày em xuất giá.
2- Em đã làm vui lòng ba với má. Bao tháng năm dài đã lo lắng cho em.
3- Cô bác mừng vui, chỉ khổ cho tôi, đã dang dỡ duyên tình.
4- Em có đã có chồng cùng ngành Y Tế. Tôi cũng chúc em trọn đời hạnh phúc ấm êm.
5- Ngày vui của em, tôi cũng đến chia vui và cũng để chúc mừng,
6- Nhưng không tiễn đưa em về với bên chồng. Mong em hiểu cho tôi mà đừng hờn đừng giận.
7- Mà làm đau lòng cho kẻ tiễn đưa, Gò Quao đêm nay bỗng dưng trời đổ cơn mưa lạnh.
8- Để cho tôi buốt giá tâm hồn, mưa làm chi cho làng xóm thêm buồn.
VỌNG CỔ
Câu 1:
Trong khi ở ấp Hòa Thanh Xã Định Hòa huyện Gò Quao có một gia đình đang tưng bừng lễ cưới.
Cô bác gần xa họ hàng đông đủ chúc cho em xuất giá theo…chồng.
Thì ở đây, có một kẻ cô đơn sầu hận trong lòng.
Vì hôm nay là ngày gia đình em nhóm họ. Ngày mai này em sẽ bước lên xe hoa(-)
Tôi đau buồn vì mộng đã vỡ tan, em sang ngang làm dâu nơi thành phố Rạch Giá.
Hòa Thanh bây giờ sẽ buồn vắng bóng em. Khi bóng chiều tà về em ngang xóm nhỏ(-)
Câu 2: Anh đã bảo thương em sao không nhờ người dạm hỏi. Để rồi hôm nay anh than trách phận mình.
Anh ngồi nơi đây mà mơ bóng tưởng hình.
Gò Quao đêm nay có người mang tâm sự. Có nỗi buồn nào bằng khi dang dở tình yêu(-)
Kỷ niệm buồn tôi trót đã vương mang. Không biết có ai cùng tôi đổi trao tâm sự.
Định Hòa đêm nay đổ cơn mưa lạnh, lạnh đất trời hay cái lạnh của kẻ cô đơn.
PHỤNG HOÀNG (Câu 9-câu 12)
9- Ơi! Hoà Thành, ngày nào, hai lượt em ra đi…
10- Sáng sớm em lên đường làm ở Bệnh viện Kiên Giang.
Chiều em quay gót trở về trên chuyến xe buýt thân thương.
11- Kể từ hôm nay, em đã quên tôi mà cất bước theo chồng.
12- Để cho tôi trọn đời vương mang thương nhớ,
Để người bạn ngày nào, giờ phải đếm bước cô đơn.
VỌNG CỔ
Câu 5: Giờ đây tôi chỉ biết chúc cho em được trọn đời hạnh phúc bên người mình xây mơ ước ban…đầu.
Chỉ còn lại mình tôi ôm lấy nỗi khổ sầu
Em vui sướng bên người chồng đã chọn. Bao năm rồi em ấp ủ nhớ thương(-)
Em bây giờ đã hạnh phúc biết bao nhiêu. Em có nhớ Hòa Thanh những chiều mưa đổ.
Cầu Long Thạnh mỗi ngày em qua đó. Giờ em vu quy có kẻ ngóng mong chờ.
Câu 6: Thôi thế từ nay cách biệt rồi. Đường đời mỗi kẻ một lối đi.
Em về phương ấy đầy hoa bướm. Tôi ở nơi này vui với gió sương(-)
Tôi vui với đồng ruộng quê hương, với dòng sông kỷ niệm, với ruộng vườn Gò Quao.
Bao giờ mình lại gặp nhau. Trao niềm tâm sự để vơi nỗi buồn.
Sông Cái Lớn có tự bao giờ. Để thương, để nhớ, thững thờ bước chân.
Kiên Giang xa mấy cũng gần. Định Hòa vương vấn tình thân với nàng./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…