TÌM CÔ BÁN MẬN
Kết Miền Tây
Tiếng rao vàm
Nữ: Ai mua mận Hồng Đào đá ngọt ngon thơm dịu hôn
Nam: Cô ơi cho tôi hỏi thăm một người
Nữ: Anh hỏi thăm ai
Nam: Tôi tìm cô bán Mận
Lý con sáo
Tiếng của ai- rao bán Mận ngọt ngào làm sao (-)
Vừa mới gặp nhau đây
Muốn gởi trao tình cảm buổi ban đầu
Xin cô hãy vui lòng
Nữ: Anh là người từ đâu đến đây
Sao hỏng quen mà cứ trêu người ta
Nam: Cô ơi vui lòng cho tôi hỏi thăm
Mận của cô tôi muốn mua hết được không.
Câu 1:
Nữ: Anh ơi Mận của quê em, ngọt ngào
Nhờ nước phù sa của dòng sông Hậu
Mời anh hãy mua đi cho hết để em về…
Mận của quê em hương vị đậm đà…
Nam: Nó cũng để đáp công người trồng khó nhọc
Nên trái Mận đầu mùa ngon ngọt làm sao..
Nữ: Mua đi anh em bán rẻ để làm quen
Anh hãy xem đây trái Mận no tròn
Em mới hái về nè mua hết đi anh
Cho kịp sáng nay em đi về sớm…
Câu 2:
Nam: Cô ơi tôi ở xứ Lái Thiêu trái cây cũng hiều lắm
Mà nghe tiếng của em rao bán Mận ngon
Làm tôi củng mắc thèm…
Nói thật với cô tôi chỉ có một mình…
Nữ: Vậy anh hãy mua đi đem về cho Bác
Hãy mua để làm qua tặng mấy nàng quen..
Chuyến đi này anh xuống chợ Cái Côn
Gập Mận đầu mùa không mua uổng lắm
Nam: Tôi hẹn với em năm sao tôi sẽ đến
Tìm tới nhà mua hết em chịu không…
Vọng kim lang
Nữ: Anh ơi đừng bói chuyện lẳng lơ cợt đùa ông bướm
Vì em là cô gái ngây thơ…
Chưa biết yêu bao giờ
Sao nói câu hẹn hò
Ngại ngùng quá đi người ơi
Chỉ quen bán buôn sớm chiều
Xin đừng nói câu làm quen (-)
Nam: Ngại ngùng làm gì hỡi này em gái
Đã quen nhau rồi hẹn ước mai sau
Dẫu cho cách xa muôn trùng
Hẹn thề chẳng bao giờ phai
Trăm năm sắc son vũng bền
Tình đầu chẳng bao giờ quên (-)
Nữ: Người ơi quen biết nhau chi
Để cho mai này khổ đau
Lòng hẹn lòng không phai
Xin chớ quên người ơi.
Câu 5:
Nam: Rồi một năm sao tôi trở về đây tìm cô bám Mận
Thì hỡi ơi bến nước còn đây chợ Cái Côn còn đó
Mà bóng người xưa biền biệt ở phương nào…
Nhớ thuở mới quen nghe giọng nói ngọt ngào…
Nữ: Bóng dáng áo bà ba diệu hiền tha thước
Anh đứng lặng nhìn mỏi mắt trông theo..
Nam: Nhìn những chiếc ghe chèo xuôi ngược về đây
Cơn mưa tầm tả mà tôi không thấy lạnh
Nhờ gập được người quen của em kể lại
Mấy trăng qua cô bán Mận đã theo chồng…
Câu 6:
Nữ: Vậy mỗi khi anh xuống dưới Miền Tây
Mua vài ký Mận cho lòng vơi thương nhớ
Nam: Bởi hai chúng ta có duyên không nợ
Em phải đành cất bước vu quy
Chẳng nợ duyên xin chớ trách hờn nhau
Chỉ có trách ông trời già cai nghiệt
Nữ: Xin anh hãy quên đi một người con gái
Vâng lệnh mẹ cha em cất bước theo chồng…
Nam: Tôi nghe đau nhói trong lòng
Tại tôi hay bởi tơ hồng khiến xui
Tại mình chậm bước đến sau
Nêm cô bán Mận đã đi theo chồng./..
Kết Miền Tây
Họ tên thật: ĐINH CAM KẾT
Tên thường gọi: Mười Kết
Quê quán: Ấp An Ninh – Xã An Lạc Thôn – Huyện Kế Sách – Tỉnh Sóc Trăng
Nguyên là: Huyện ủy viên, bí thư Đảng ủy xã An Lạc Thôn; Trưởng phòng VHTT huyện Kế Sách
Nay là: Hội viên Phân hội sân khấu Tỉnh Sóc Trăng.