TÌM ĐÂU DÁNG MẸ
Việt Ngữ
(viết tặng bà Lê Thị Hanh - An Tịnh, Trảng Bàng, Tây Ninh)
Ngâm
Cơn gió nào đưa thoáng bồi hồi.
Ru lòng cay đắng mãi không thôi.
Phương xa con buồn trong tê tái.
Mang nỗi đau về tìm lại dáng xưa…
Đoản khúc Lam giang
Con từ miền xa xôi, lê bước chân âm thầm trong nhớ thương
Về đây thắp hương bên mồ, nghe nhói lòng bao tháng ngày xa cách
Ngày xưa còn nửa đâu, khi nén nhang đang cháy tàn rất mau…
Nhìn hương rơi càng đau, nghe nhói trong tâm hồn, mất rồi dáng xưa từ đây
Thôi rồi còn chi đâu, đâu bóng dáng năm xưa
Mẹ thức suốt đêm dài và ngồi ôm con dù gió mưa tràn lan
Ngọn gió nào đưa…
Cho mái đầu tàn phai xế chiều, năm tháng dài càng thêm héo gầy
Đến lúc ra đi không một lời, lời than hay trách chi con, không hề giận đâu
Để nay con về bên thềm rêu, dáng xưa đâu còn khi mồ càng xanh cỏ non…
Vọng cổ
1. Mẹ ơi ! Con thắp nén nhang thơm trên nấm mồ xanh cỏ, mà cứ ngỡ hồn mẹ về đây trong mây gió ban… chiều.
Nhà củ vườn xưa hoang vắng tiêu điều
Ngày con đi mẹ âm thầm lau lệ, ngày con về mẹ tạ thế từ lâu.
Tấm thân gầy mẹ gởi chốn mồ sâu, đường dương thế con ôm sầu thương nhớ.
Nén hương tàn trong gió trơ vơ, bên mộ vắng đơn sơ lòng con tê tái…
2. Chốn củ thềm xưa những chiều hiu hắt, mẹ đã ngồi đây sao đôi mắt u buồn.
Chờ đợi con trai thao thức đêm trường.
Có những khi mẹ gồng mình trong cơn lạnh, thân đã nghèo càng cô quạnh giữa trần gian.
Cuộc đời nghèo thiếu thốn những cao sang, nhưng tim mẹ luôn ngập tràn tình yêu dấu.
Đây mái nhà xưa một mình nương nấu, nay mẹ đã xa rồi con biết tìm đâu…
Lý Năm Căn
Về thăm nhưng biết tìm đâu.
Đường xa quê củ thân yêu.
Bao nhớ nhớ bao thương thương.
Ngày xưa vấn vương bên mẹ.
Mà nay ánh mắt buồn tênh.
Ngồi bên nấm đất chiều nay.
Con biết từ đây xa cách mẹ rồi…
Vọng cổ
5. Dẫu biết rằng từ đây mẹ xa rời dương thế, mà sao con vẫn còn ngồi đây nghe tiếng dế đêm… tàn.
Nghe lời mẹ ru như gió núi mây ngàn.
Nhưng từ nay mẹ xa rời mãi mãi, xa mái tranh nghèo xa bãi mía vườn tiêu.
Mẹ đi rồi nhà trống trải quạnh hiu, lối mòn củ cũng tiêu điều hoang vắng.
Bờ dậu rào thưa còn phơi mình trong nắng, hanh nhớ hanh thương sâu lắng tâm hồn…
Lý con sáo
Ôm nhớ thương… đi suốt con đường quê hương
Về quê nhà yêu thương, nghe tâm cang đau nhói trăm đường
Bơ vơ nuối tiếc riêng mình, giờ con về tìm đâu dáng xưa
Tay xách cây cuốc trong chiều mưa, nhìn tay gầy lòng con xót xa
Ơi nỗi đau lắng trong lời ca…
(vào vọng cổ câu 6)
Nước mắt con rơi trong lời ca êm ấm, nhớ tiếng mẹ ru say đắm ân tình…
Con bên mộ vắng một mình, nguyện cầu cho mẹ an bình tiêu diêu.
Mây trời lạnh tím điều hiu, tìm đâu dáng mẹ trong chiều cô đơn…
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng các tác phẩm của tác giả Việt Ngữ với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 003 - 2014/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/12/2014 giữa Tác giả: Việt Ngữ và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.