TÌNH CỜ GẶP NHAU
Tác giả - Bs Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI
Một hôm mình tình cờ gặp nhau nơi ngôi trường cũ
Bên hiên trường mình đứng lặng thật lâu,
Ta nhìn nhau không biết làm sao, để vơi đi niềm đau ngày ấy.
NGỰA Ô NAM
Tôi nhớ lại ngày… xưa. Tôi với nàng chung một ước mơ…
Nhiều kỉ niệm đẹp của thuở ấu thơ, tôi nhớ mãi không quên.
Rồi thời gian xóa mờ bao kỉ niệm, tôi lại tạm biệt xa nàng,
Tôi đi học ở Sài Gòn. Ba năm dài đèn sách làm vui,
Tôi càng nhớ về quê hương, vì nơi đây có hình bóng của nàng,
Bao thương nhớ mãi dâng tràn. Rồi đến ngày… tôi xong việc học,
Tôi trở về, nàng đã sang ngang.
VỌNG CỔ
Câu 1: Tôi trở về quê ngỡ ngàng bên đường xưa lối cũ,
Khi bất ngờ được nghe một sự thật quá đau …buồn.
Tôi nghe đắng cay tràn ngập cõi lòng.
Nhớ ngày xưa ai hẹn hò đưa tiễn, rồi một ngày vội tách bến sang ngang(-)
Chuyện tình buồn tôi trót đã vương mang, thời gian trôi tôi mãi nhớ đến nàng.
Rồi bây giờ tôi biết phải trách ai đây, trên nẻo tương lai mỗi người mỗi ngã(-)
Câu 2: Em lấy chồng rồi nên mẹ cha mừng rỡ, em nỡ quên tôi mà lấy kẻ sang giàu.
Em vội sang ngang không nói câu nào.
Tôi nhớ mỗi chiều chúng mình hò hẹn, nhớ những đêm rằm cùng ngắm trăng sao(-)
Mối tình đầu ôi đẹp biết bao, có hoa bướm đón chào tình hai đứa.
Tôi nhớ hoài những gì em đã hứa, mượn bút mực này tôi viết thành thơ.
LÝ SON SẮT
Trong lắng sâu tâm… hồn. Bao đắng cay dập dồn
Lòng mình càng xót thương, cho người bạn thân thương.
Bao đớn đau tim lòng, mà không thốt ra nên lời.
Tình yêu đã bay xa vời, còn lại đây tình bạn mà thôi.
Thương em số kiếp lạc loài, sớm phải xa người chồng thương yêu.
VỌNG CỔ
Câu 5: Đã hơn mười năm rồi hôm nay tôi tình cờ gặp lại em
Vẫn đôi mắt ngây thơ nhưng đượm chút u …buồn.
Em có chồng bao năm nhưng nhan sắc mặn mà.
Tôi nhìn em có nét già đi đôi chút, em cho tôi biết hiện giờ đã có hai con(-)
Em bây giờ đã trở thành thiếu phụ, bởi chồng em mất đi gì cơn bão bệnh.
Tôi thương em thương một đời con gái, sớm phải khổ đau vì duyên nợ lỡ làng.
Câu 6: Tình cờ mình lại gặp nhau. Biết được hoàn cảnh càng đau đớn lòng.
Thương em phận gái má hồng, sớm vội lìa chồng ôm lấy khổ đau(-)
Phải chi ngày ấy gần nhau, phải chi ngày ấy đừng trao nỗi buồn.
Bây giờ đâu có buồn thương, mỗi người mỗi ngã càng vương nỗi sầu.
Vì ai dang dỡ tình đầu, vì ai đã lỡ gieo sầu cho ai.
Tình cờ mình lại gặp nhau, nhắc chi chuyện cũ càng đau đớn lòng./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…