TÍNH PHỤ TỬ
Bs. Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI
“Công cha như núi thái sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra…”
Trọn đời nhớ mãi ơn cha,
Một lòng hiếu thảo mới là đạo con.
VỌNG CỔ
Ơi! Câu ca dao xưa ngọt ngào tha thiết,
Ví tình cha như trời cao vời vợi,
Như ánh lửa đêm đông sưởi ấm cuộc đời con cho đến
Câu1: …bây…giờ.
Tình thương của cha vô bến vô bờ.
Cha gánh nặng chở che cho con từ thuở bé,
Dắt dìu con vượt qua bóng tối đêm đen(-)
Ngày từng ngày cha tần tảo, hy sinh,
Chăm sóc nâng niu con mình khôn lớn.
Lo cho con có sự nghiệp tương lai,
Là niềm vui của cha bao năm dài vất vả(-)
Câu 2: Giữa đêm khuya chợt nghe ai ca vọng cổ
Trầm bỗng nhặt khoan như tiếng tơ lòng.
Con nhớ ngày xưa khi làm lúa giữa đồng.
Giữa cánh đồng mênh mông biển lúa,
Cha hát con nghe bài Dạ Cổ Hoài Lang(-)
“Từ là từ phu tướng
Bảo kiếm sắc phong lên đàng
Vào ra luống trông tin chàng
Năm canh mơ màng
Em luống trông tin chàng
Ôi gan vàng quặn đau í a”
VĂN THIÊN TƯỜNG (Lớp dựng: 6 câu)
Ở nơi phương xa con canh giữ đất trời hải đảo,
1. Vẫn biết ở quê nhà cha mỏi mắt chờ …mong(-)
(+) Tháng rộng năm dài(-) Con thương nhớ đến cha.
2. Ngoài trời mưa đổ(-) Trong lòng lạnh buốt cả tâm can(-)
Nhưng vì hoàn cảnh cách xa, con đành tâm lỗi đạo với cha già.
3.Con mãi ra đi(-) Lo tương lai xán lạn(-)
Đời trai không hổ thẹn(+) vì con(-) Muốn làm rạng rỡ tông đường.
4. Cha ơi! Con xin lỗi(-) Cha hãy tha thứ tội cho con(-)
Vì làm trai không phụng dưỡng mẹ cha, khi tuổi đã xế chiều.
5. Công mang nặng(-) Con chưa đáp trả(-)
Công lao mẹ cha dưỡng dục(+)
Con vẫn mang theo suốt cuộc đời mình.
6. Xa cách làng quê(-) Đã mấy năm rồi(-)
Làm sao kể hết nỗi nhớ thương về cha mẹ kính yêu.
VỌNG CỔ
Câu 5: Thời gian cứ trôi hơn hai mươi năm rồi con không nghe cha hát,
Những lời cha hát ngày xưa đã khắc sâu vào trong tâm trí của con…rồi.
Giông gió cuồng phong bao cuộc đổi dời
Bài vọng cổ vẫn đậm đà bản sắc:
Phạm Công, trung thành giết giặc giữ biên cương(-)
Cúc Hoa vợ hiền dạy dỗ con ngoan,
Lưu Bình đèn sách công thành danh toại.
Cha nuôi lớn đời con bằng hạt cơm, manh áo,
Bài vọng cổ cha ca tha thiết đậm đà.
Câu 6: (Đoạn cuối) PHI VÂN ĐIỆP KHÚC
Ơi! Trái tim nhân từ,
Tình cha đã trao con rồi.
Ngàn năm khắc ghi trong lòng
Đời cha nhọc nhằn sớm hôm
Để đời con hạnh phúc ấm êm.
Ca tiếp VỌNG CỔ
Cha đã cho con niềm tin cuộc sống
Dù thời gian làm bạc trắng mái đầu.
Cha là tấm gương sáng cho con soi rọi,
Suốt cuộc đời ghi khắc vào tim.
Công cha, nghĩa mẹ cao vời,
Nguyện lòng ghi nhớ trọn đời không quên./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…