TRÀ VINH ĐẤT MẸ TRỌN LÒNG MẾN YÊU
Trần Việt Liêm
LÝ CÁI MƠN
Về ...Trà Vinh lòng bao lưu luyến
Nhớ đất, nhớ quê,
Nhớ từng lũy tre bờ ao.
Em gái Khơ Me cười duyên dáng đứng bên cổng rào
Trà Vinh ơi! nhớ hoài trong tôi
Thương quá thương người ơi!
Thương tấm lòng thủy chung đất mẹ Trà Vinh
Vọng cổ
Câu 1/ Trà Vinh ơi tôi về đây thăm lại miền đất thân yêu sau bao tháng năm dài làm thân viễn xứ.
Với một trái tim khát khao tình mẫu tử thương nhớ trào dâng tha thiết trong …lòng
Đất mẹ Trà Vinh xanh thắm ruộng đồng.
Đường về quê qua nhiều phum sóc, qua những ngôi chùa cổ kính trang nghiêm.
Vườn nhà ai rộn rả tiếng chim, thoang thoảng đâu đây hương bưởi thơm lừng.
Tiếng chuông chùa vang vọng từ xa, như tiếng của quê hương đón chào người viễn xứ
Câu 2/ Về với quê hương với lời ca điệu múa thương thật là thương bên mái ấm gia đình.
Xa cách bao năm mà tình vẫn đậm tình.
Mẹ già yếu dang đôi bàn tay rộng, ôm đứa con hiền mà nước mắt rưng rưng.
Ngày ra đi mang bao nỗi nhớ thương, giờ trở lại ngập tràn trong thương nhớ.
Em gái Khơ Me với nụ cười hớn hỡ, nép bên cổng rào cất tiếng gọi
“bòn “ ơi !
LÝ BA TRI
Trà Vinh thương quá quê hương
Thương những con đường quằng say cây trái
Về đây vui với yêu thương
Điệu múa, câu hò tình vương vấn vương
Ai đã qua nơi đây không bao giờ quên được Trà Vinh
Vọng cổ
Câu 5/ Thương biết bao nhiêu mảnh đất Trà Vinh thắm tình, nặng nghĩa.
Dù có đi đâu năm châu bốn biển lòng vẫn không quên hình bóng của quê… nhà
Thương lắm người ơi những cội tre già.
Vẫn còn đó những hàng cây thốt nốt, sừng sững đứng giữa trời cho mật ngọt hương thơm.
Mây trời xanh soi bóng nước ao Bà Om, ngôi chùa Cò, chùa Âng với nhiều pho tượng cổ.
Những hàng dầu, hàng sao rợp tàng nghiêng bóng đỗ, cho thị xã Trà Vinh luôn tươi mát trong lành.
Câu 6/ Đêm Cầu Kè gió thổi lao xao. Phảng phất đâu đây mùi thơm hương đồng cỏ nội.
Chim có tổ có tông, cây có cành có cội. Giấc ngủ đêm này mang hơi ấm Trà Vinh.
Rồi một ngày mỏi gót phiêu linh, những cánh chim non sẽ bay về tổ cũ.
Để xây đắp, điểm tô cho Trà Vinh thêm rạng rỡ, cho điệu múa lâm thôn thêm duyên dáng dịu dàng
Ai về Duyên Hải, Cầu Ngang
Ai qua Trà Cú, Tiểu Cần, Càng Long
Cho tôi nhắn gửi đôi dòng
Trà Vinh đất mẹ trọn một lòng mến yêu
Kỷ niệm Trà Vinh 19-04-2009
Tác giả Trần Việt Liêm là con út trong gia đình có 5 anh chị em, ba mẹ trước đây đều tham gia kháng chiến. Sau khi tốt nghiệp phổ thông trung học năm 1994, do điều kiện khó khăn, anh không dự thi vào đại học mà ở nhà phụ giúp gia đình, chăm sóc mấy công vườn tạp. Năm 1996, anh tình nguyện nhập ngũ. Sau khi hoàn thành nghĩa vụ quân sự, anh xin vào làm công nhân nhà máy nước đá. Hiện nay anh làm trong Ngành cơ khí và công tác tại Biên Hoà, tỉnh Đồng Nai.
Có một điều chắc ít người biết là trong hai năm tại ngũ, Trần Việt Liêm đã sáng tác thơ và truyện ngắn đăng trên báo Quân khu 9, báo Kiên Giang, tạp chí Chiêu Anh Các… Anh cũng sáng tác vọng cổ và có nhiều bài được biên tập và giới thiệu trong chương trình giới thiệu bài ca mới của Đài Tiếng nói Nhân dân TP.HCM và các đài địa phương. Hầu hết những sáng tác của anh đều đầy ắp nỗi nhớ quê, nhớ gia đình và đau đáu ký ức tuổi thơ nghèo khó…