VỀ PHÚ ĐỊNH CHIỀU NAY
Phạm Văn Phúc
NÓI LỐI:
Tôi trở về Phú Định tìm em ..
Người con gái ngày xưa có nụ cười lặng lẽ …
Nơi ấy cuối sông, cả một thời tuổi trẻ,
Giữa hang ổ quân thù, tôi có mẹ, có em ….
LÝ CÁI MƠN:
Chiều tràn sông quê ,
Hoàng hôn buông xuống,
Ký ức xa xưa,
Nhớ hoài bến sông chiều mưa,
Có ai đi, bờ sông vắng tiễn đưa bùi ngùi…
Cầm tay tôi, em ngó về xa xôi:
“ Xin nhớ nhau người ơi!” !
Sông nước buồn,
Gió xao xác lạnh hồn tôi ….
VỌNG CỔ:
1./ Về Phú Định chiều nay nghe lạnh gió heo may bồi hồi trong ký ức, chiến tranh qua đi đã cướp mất của tôi những gì thân thương nhất, bóng mẹ và em đã xa khuất tự bao … giờ.
Mái lá đìu hiu bên sông nước đợi chờ.
Ngày ấy gian lao nương nhờ nơi đất mẹ, bốn mươi năm trời đã lặng lẽ trôi qua.
Rạch Cát, Bà Tàng, Ruột Ngựa có đâu xa, bến nước gốc đa còn đó những thâm tình.
Có trận chiến không mất mát hy sinh, một thuở ngoại ô tắm mình trong khói lửa…
2./ Một buổi hoàng hôn sau Tết Mậu Thân quân thù ập đến, bắt mẹ đem đi cũng trên bến sông này.
Em còn lại nơi đây gan góc dạn dày.
Thay mẹ nuôi quân giữa vòng vây quân cướp nước, một tấc không rời , một bước cũng không đi.
Suốt mấy trận càn bất chấp mọi hiểm nguy, rồi em tiễn tôi đi một chiều trên bến vắng.
Mưa ướt mi em hay đôi dòng lệ thắm, em gượng nở nụ cười nghe mặn đắng ở bờ môi.
NÓI LỒI:
Rồi từ đó đến nay tôi ra đi biền biệt,
Có đâu ngờ giặc đã giết mẹ, bắt em…
Về Phú Định hôm nay, tôi vẫn mãi đi tìm,
Nhưng người em gái dịu hiền còn đâu nữa..
VỌNG CỔ:
5./ Tôi đi tìm mẹ và em nơi nghĩa trang các anh hùng liệt sĩ, những người con của quận Tám thân yêu kiên trung bền bỉ, đã nằm xuống nơi đây và yên nghĩ muôn …. đời.
Mơ hồ tôi nghe văng vẳng tiếng em cười.
Em ơi ! Đất nước thanh bình đã qua rồi thời binh lửa, thành phố chuyển mình rộng cửa đón tương lai.
Quận Tám anh hùng cũng ngày một đổi thay, bến Nguyễn Duy hôm nay ghe thuyền vui như hội.
Vượt Kênh Tẻ, Kênh Đôi rồi qua Xóm Củi, để ngắm bình minh lên trên cầu Nhị Thiên Đường.
( nghỉ 8 nhịp)
6./ Ôi ! Quá đỗi thân thương miền ven đô ngày ấy, nhìn bao khu nhà cao tầng đang vươn tới những tầm cao.
Quận Tám anh hùng nay rạng rỡ làm sao, nhà cửa khang trang dạt dào niềm vui mới.
Ghé Bến Bình Đông thăm bè Chợ Nổi, đến rạch Lồng Đèn ra Cần Giuộc mênh mông.
Thuyền ghe tấp nập xuôi dòng, sáng vui Chợ Đệm chiều trông Bình Điền.
Đại lộ Võ Văn Kiệt thênh thang nối liền mơ ước, Cảng Phú Định tưng bừng lũ lượt chuyến hàng qua…
Nhớ sao bóng dáng mẹ già,
Thương người em gái nơi quê nhà năm xưa …..
………………
PHẠM VĂN PHÚC
(01-11-2010)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc