VÉ SỐ MỒ CÔI
Phạm Văn Phúc
LỜI RAO
NỮ : Ai vé số chiều xổ đây… A..i... Vé số Đồng Nai, Cần Thơ chiều xổ đây….
Ai vé số đâ..y…y..y…
(lời nói rao trong tiếng đàn)
…Xin các ông, các bà, các chú, các bác gần xa thương tình mua ủng hộ giúp hai anh em chúng con vài tờ vé số… Xin chân thành biết ơn….
Dạ, con xin cảm ơn , cảm ơn nhiều ..
Và... sau đây… Hai anh em chúng con xin được giúp vui mọi người bằng vài câu hát… Chúc các chú, các bác, ông bà, cô dì gần xa dồi dào sức khỏe và phát tài …
ĐOẢN KHÚC LAM GIANG
NỮ : …Bao ngày dài tha phương,
Lây lất trên bước đường gió sương..
Mồ côi, tuổi thơ héo mòn.
Anh con bây giờ..
Đôi mắt còn đâu nữa..
Cuộc đời là bóng đêm..
Thân cút côi, con đi tìm tình thương
Cúi xin ơn trời ban phước cho đời con,
Giúp con qua ngày,
Rau cháo, mong gì hơn …
NAM: ….Mưa chiều buồn rơi rơi…
Lê bước chân mồ côi,
Mưa ướt đôi vai gầy..
Nhịp đàn chơi vơi..
Nghe xót xa đàn ơi …
Đàn khóc mồ côi ..
Rung phím lòng , đàn đau rã rời
Câu hát chiều buồn như kiếp người…
…. Xấp vé số trên tay, bước lần dò..
Dìu nhau trong gió trong mưa
Anh đàn em hát…
Ôi tuổi thơ tội tình,
Nghe tiếng đàn mà đau..
Giữa cơn mưa chiều,
Câu hát buồn như rao ….
NỮ : …" Vé số đây…y…”!
VỌNG CỔ:
NỮ : 1./ Con mời bác, mời ông mua giùm anh em chúng con vài tờ vé số, để trên bước mưu sinh rày đây mai đó, mong tìm chút tình thương rau cháo sống qua …ngày.
Tội lắm ông ơi ! Trong những tháng năm dài.
Anh của con thì đui mù từ thưở bé, lúc vừa mới chào đời thì con cũng mất mẹ và cha.
Trôi dạt cuộc đời nơi phố thị xa hoa, đem tiếng hát lời ca tìm hơi ấm tình người.
Mưa đổ liên hồi - vé số ế, ông ơi ! Xin ông hãy xót thương hai mảnh đời sương gió.
NAM: 2./ Nắm lấy tay tôi, em nghẹn ngào nức nở : “ Vé số chiều nay đến giờ xổ trên Đài.."
NỮ : "...Ông mua giúp giùm con vì mưa vẫn còn dài…”
NAM: Nước mắt em rơi theo gió bay vào phím nhạc, để bài Nam Ai buồn như khúc hát đời em…
NAM AI
NỮ : Mẹ… ơi!...
Mẹ ở đâu,
Để con trẻ một mình
Con thèm tiếng mẹ ru..
Mơ mái ấm gia đình…
(về vọng cổ câu 2)
NAM: …Tiếng hát vô tình tắt lịm giữa màn mưa….
LÝ GIAO DUYÊN
NỮ : Vé số chiều… nay.
Vẫn còn vài chục… tấm.
Trời vẫn đổ mưa… nhiều
Ôi! Giông gió tiêu…điều.
Con biết phải làm… sao.
Để bán hết cho ..mau.
Xin hãy giúp giùm …con.
NAM: Tuổi thơ em rao bán cho đời.
Tôi bùi ngùi giấu ngấn lệ rơi…
Mua hết những tờ vé số mồ côi…
VỌNG CỔ :
NAM: 5./ Em gái chợt quỳ xuống chân tôi mà dường như đà nghẹn giọng : “Con xin cảm ơn ông..” rồi xúc động bỗng dâng … trào.
Tôi thấy lệ em rơi trong giây phút nghẹn ngào.
Bàn tay em cứ run lên từng lúc, em lạnh bởi gió lùa hay em hạnh phúc bởi vì tôi.
Tiếng đàn kìm cũng ngưng nhịp buông lơi, cậu bé mù kia bổng cất lời văng vẳng.
“Con cảm ơn ông…Cầu chúc ông may mắn..” . Ôi ! Hạnh phúc về đây trong hơi ấm tình người.
LÝ CÁI MƠN
NỮ : Đời mồ côi. Người ơi xin hát..
Khúc hát tha phương ,
Âm thầm bước trong tình thương.
Vé số đây…
NAM: Chiều nghe Lý Cái Mơn mà buồn...
Bầy chim non giữa trời bơ vơ.
Em đánh rơi ngày thơ,
Trên phố phường lất lây
Với một niềm mơ …
Về vọng cổ câu 6
NỮ : 6./ Con ước mơ sao được đến trường như chúng bạn, và đôi mắt anh con lại sáng chẳng mù lòa.
NAM: Ôi, Mơ ước vẫn chỉ là mơ ước, biết bao giờ có được phải không em ..?
Lang thang qua khắp trăm miền,
Em mãi đi tìm. Ôi , Vé số mồ côi…
……………
( 08-05-2010) P.V.P.
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc