VẾT THƯƠNG
Theo thơ: Ngọc Yến
Vọng cổ: Nguyễn Minh
Ngồi dưới bóng tre già chúng mình bình yên quá
Đâu hay trong lòng mỗi đứa một vết thương!
Vẫn gượng đi cho hết một con đường
Dù sâu thẳm trái tim đang âm thầm rỉ máu.
Đêm đêm trăng rụng qua hàng cây trước sân…
Em lại một mình, đếm ánh sao trời.
Ngẫn ngơ…như đợi chờ ai chốn xa.
Anh về chưa anh? Trời đã khuya rồi.
Vì sao anh nỡ, để lòng em nhói đau.
Câu 1: Đã bao đêm em một mình thổn thức, bao ký ức xa xưa miên man trong miền nhớ, lòng bổng cô đơn, lạnh lẻo muôn…phần…
Ngày đó yêu nhau mình đâu toan tính chi nhiều.
Đồng cảm nhau bởi mình cùng chung lối rẽ,
Có nhau rồi còn hạnh phúc nào hơn.
Đã mấy mươi năm rồi có ít lắm không anh,
Cùng chia ngọt xẻ bùi, cùng vượt qua bao gian khó.
Vậy mà bây giờ mỗi đứa một nơi,
Để cỏi lòng em… đêm về buốt giá.
Câu 2: Cuộc đời của em đã làm tròn bổn phận, người vợ đảm đang, người mẹ nhân từ…
Anh ơi! Để thêm bao lâu cho mình hiểu nhau nhiều…
Tuổi xuân qua đi sẽ không bao giờ trở lại,
Cứ đợi anh về… làm đau mãi vết thương!.
Tại anh vô tình không để ý mà thôi,
Gió cứ đêm đêm bên em thổn thức.
Như trách thầm mây không trôi nữa,
Hay trách người để lòng lại buồn tênh.
Câu 5: Vậy là từ đây mình không còn về chung lối, em cũng không còn từng đêm chờ đợi, dù khi mất anh như vắng người bạn chung… đường…
Em đã hiểu vì sao mình chia cách nhau rồi!
Em cũng hiểu những đêm dài bất tận,
Với nỗi buồn cứ trỉu nặng bờ mi.
“Có điều nào trong muôn vạn lý do
Ta xa cách bởi những nỗi buồn... vô cớ”.
Anh ơi! Dù khi xa nhau nhưng hãy nhớ,
Một chút buồn vui cho ấm lại lúc đêm về.
Câu 6: Khép lại niềm vui em trở về lối cũ, lạc lõng giữa cuộc đời em làm bạn với trăng sao.
Sẽ không còn ngày mình hiểu nhau hơn,
Để cùng đi hết đoạn đường còn lại.
Mớ hành trang là bao kỷ niệm,
Gói theo lòng, mình còn một chút về nhau!
Ta hãy vui lên vì ngày mai tươi sáng,
Vết thương đau xin chôn chặt trong lòng.
Cuộc đời ta có phải... một vòng tròn
Cứ quanh quẩn cúi đầu theo số phận!
Khi nắng đã sắp tàn… đường cô quạnh
Đành khép lại lòng... ta hãy vì con !.
Bạc Liêu, ngày 04 tháng 06 năm 2008.
Tác giả Nguyễn Minh, hay còn được biết đến với bút danh Võ Minh hoặc Sông Vàm Lẽo, là một cái tên quen thuộc và uy tín trong giới sáng tác vọng cổ. Với vai trò Chủ nhiệm Kho tàng Vọng cổ Việt Nam, Nguyễn Minh đã khẳng định tài năng và dấu ấn riêng của mình qua những sáng tác lời vọng cổ mang phong cách nhẹ nhàng, sâu lắng. Ca từ do anh viết không chỉ tuân thủ chặt chẽ về mặt giai điệu mà còn mộc mạc, giản dị, dễ đi vào lòng người. Điều này giúp cho người nghệ sĩ dễ dàng thể hiện cảm xúc và khán thính giả cũng dễ tiếp nhận và yêu mến.
Sau hơn 10 năm miệt mài với nghệ thuật sáng tác, vào năm 2011, Nguyễn Minh đã tự biên tập và xuất bản tập ca cổ “Nỗi lòng người con xa xứ,” tập hợp 26 bài vọng cổ mang đậm dấu ấn cá nhân. Năm 2012, anh tiếp tục chủ biên tập ca cổ “Vọng cổ đồng quê,” được Nhà xuất bản Văn hóa – Văn nghệ cấp phép, khẳng định sự công nhận từ giới chuyên môn.
Ngoài vai trò sáng tác, Nguyễn Minh còn là người sáng lập Câu lạc bộ sáng tác “Vọng cổ đồng quê,” nơi quy tụ và đào tạo các tài năng mới. Đặc biệt, anh là tác giả sáng lập “Kho tàng Vọng cổ Việt Nam” và chương trình “Vọng cổ Đồng quê,” với các sản phẩm được biên tập, thu âm và phát sóng chuyên nghiệp thông qua website vongco.vn, đưa dòng nhạc truyền thống đến gần hơn với khán giả đương đại.
Không chỉ dừng lại ở vọng cổ, Nguyễn Minh còn sáng tác nhiều ca khúc mang âm hưởng dân ca Nam Bộ, nhận được sự yêu mến từ đông đảo khán thính giả. Sự cống hiến không ngừng nghỉ của anh đã góp phần bảo tồn và phát triển âm nhạc truyền thống Việt Nam trong thời hiện đại.
Bài viết liên quan:
1. Công chức lập Câu lạc bộ Vọng cổ [Báo Pháp luật TP.HCM]
2. Nguyễn Minh - Chàng trai trẻ với chương trình Vọng cổ phát sóng online
3. Nỗi lòng người con xa xứ [Tạp chí Nhà báo & Nghề báo]
4. Tập vọng cổ "Nỗi lòng người con xa xứ của Nguyễn Minh
5. Tặng người nghệ sĩ tài hoa [Tác giả Đặng Thanh Huyền]
6. Ngày trở lại [Tác giả Việt Ngữ]
7. Nhớ chiều hạnh ngộ [Tác giả Việt Ngữ]
8. Xin viết về em [Tác giả Hoài Minh]