XIN ĐỪNG BỎ CON MẸ ƠI
Bạch Nguyệt
Ngâm Thơ:
Con: Sợ lo gào khóc đêm trường
Cầu xin mẹ động lòng thương con khờ…
Mẹ: Đớn đau ngày tháng vật vờ
Hoang mang bấn loạn mẹ chờ bỏ con…
Lý Con Sáo:
Con: Con van xin… mong mẹ hiền xót thương
Một hình hài trót mang
Đang sợ lo mẹ vứt bỏ đoạn đành
Khi tháng năm vẫn chưa kịp chào đời…
Mẹ: Ôi từng lời nghe xót xa đớn đau
Con ơi con thấu hiểu chăng tình thâm
Mẹ nào đành nhẫn tâm giết con
Nhưng bởi trái ngang dở dang mối tình chung…
Vọng Cổ:
Câu 01:
Con: Ôi giây phút ái ân ngọt ngào chưa trọn vẹn, thì mẹ cha tinh thần bấn loạn khi biết tin con sắp hiển hiện ở… trên… đời…
Lo lắng từng đêm thân xác rã rời…
Còn riêng con thì mừng vui ngoan ngoãn, ngày lại qua ngày thêm chút lớn khôn.
Đâu hay câu chuyện buồn làm nặng gánh song thân, cha thì vô tâm mẹ lại đau đớn vật vờ…
Hạnh phúc con chờ là ảo ảnh phù du, khi chẳng biết tình thâm bao giờ vứt bỏ…
Câu 02:
Mẹ: Hay tin con tượng hình trong dạ, mẹ hạnh phúc sướng vui không diễn tả nên lời.
Là kết quả của tình yêu tha thiết ngọt ngào.
Mẹ vội tìm cha con báo tin mừng hớn hở, nhưng đâu thể ngờ quá ngang trái đớn đau.
Đôi nhân tình đang giây phút ái ân, lời thốt vội “cô về đi đừng tìm tôi nữa”.
Muôn vạn đắng cay phũ phàng gánh chịu, mẹ sống vật vờ lo sợ hoang mang…
Nói Lối:
Con: Mẹ có nghe không tiếng lời con trẻ
Đang thét gào vừa hy vọng vừa lo…
Mẹ: Khi con đã về nơi thế giới bên kia
Đừng nhớ nữa người mẹ này không xứng đáng…
Vọng Cổ:
Câu 05:
Mẹ: Rồi khi ánh chiều vừa khuất dạng, thì con cũng đã vĩnh viễn ra đi rời khỏi… dương… trần…
Chưa nhìn thấy mẹ cha dù chỉ một lần…
Nghe văng vẳng đâu đây tiếng con khờ đau đớn, giãy giụa liên hồi trong bất lực nài xin.
Mẹ đứng nhìn cho giọt lệ tràn tuôn, không can đảm cứu con mình đang giờ hấp hối.
Vật chất kim tiền tiếng lời cay nghiệt, đã giết chết đứa con bé bổng mẹ rồi…
Câu 06:
Con: Con đã đi rồi về thế giới bên kia, vẫn cầu mong mẹ hiền thôi hoang mang bấn loạn.
Nếu trong đời mẹ có lần ân hận, sẽ làm con thêm buồn lưu luyến chốn nhân gian.
Dù chưa thấy nụ cười mẹ tặng cho con, nhưng con biết mẹ mãi là người mẹ tốt.
Bởi cuộc đời quá khắt khe cay nghiệt, nên mẹ mới bỏ con trong đau đớn tột cùng.
Ngâm thơ:
Con: Đêm nay gió thổi lạnh lùng
Vẳng nghe tiếng mẹ hòa chung sương mù…
Mẹ: Con giờ cách biệt thiên thu
Mẹ còn nặng nợ lời ru muôn đời./.
Ngày 16 tháng 3 năm 2015.
Tên thật: Lại Thị Bạch Nguyệt