ƠN CỦA NGOẠI
Sông Vàm Lẽo
NÓI
Người ta thường nói:
“Cháu ngoại thì xa, cháu nội thì gần”,
Nhưng ngoại ơi! Con nào đâu dám nghĩ.
Bởi vì ngày đó…
PHỤNG HOÀNG
1/. Giữa khoảng trời bao la…
- Con bơ vơ giữa màn đêm giăng lối.
2/. Chờ đợi ai mà cõi lòng chua xót,
- Mẹ đã không còn để được thương yêu.
3/. Rồi cha bỏ ra đi,
- Để lại nơi đây bao thương nhớ đợi chờ.
4/. Bao niềm riêng sẽ cùng ai bày tỏ!,
- Biết làm gì – Ôi! Đứa trẻ mồ côi.
5/. Rồi được ngoại cưu mang,
- Con sống ấm no lại được học hành.
6/. Được ngoại thương con đâu dám mong gì?
- Sống cho ngoan không phụ lòng của ngoại.
7/. Ráng học thành tài để ngoại được vui,
- Dù khó khăn con vẫn không ngần ngại.
8/. Ngoại ơi! Đôi vai ngoại thêm gầy,
- Ơn này mai con sẽ đáp đền.
VỌNG CỔ
1 - Chiều nay con nhận được thư của ngoại, với một chút tiền nong ngoại dành dụm bao… ngày…
Bỗng từ đâu làn gió thổi vô tình.
Làm trái tim con buốt lạnh,
Thương ngoại bao ngày dãi nắng dầm mưa.
Tuổi đã già vẫn bám trụ cánh đồng năn,
Ngoại chắt chiu để dành cho cháu.
Tình thương này chất chứa trong tim,
Thương cháu mồ côi học hành chăm chỉ.
2 - Về quê ngoại phải qua cây cầu khỉ, ở cạnh đồng năn ven lối nhỏ đi về…
Ngày tiễn con đi ngoại căn dặn bao lời.
Ngày hôm đó quê ngoại buồn lắm,
Cây so đũa trước nhà làm trắng cả dòng sông.
Cầm chiếc khăn tay ngoại lau dòng nước mắt,
Cố nén vào lòng lời nói chia xa.
Ngoại chỉ mong ngày mai công thành danh toại,
Con sẽ về làm rạng rỡ quê hương.
LỐI
Ngoại ơi! Lên mười tuổi con mồ côi mẹ
Gần mười một tuổi đầu cha cũng bỏ ra đi
Con bơ vơ với đàn em nhỏ dại
Thương cháu dù nghèo ngoại vẫn cưu mang.
VỌNG CỔ
5 - Vượt qua mặc cảm cuộc đời con bước chân vào mái trường sư phạm, mỗi bước chân đi có hình của ngoại soi lối cho con giữa phố chợ đông… người…
Rồi mai đây con sẽ quay về.
Không lâu nữa con trở thành thầy giáo,
Mong ước ngày nào ngoại đã nâng niu.
Con sẽ sống trọn lòng với quê ngoại thân thương,
Nơi cho những ngày no ấm.
Để ngoại được vui trong niềm vui trọn vẹn,
Gian khó sẽ qua xin ngoại cứ an lòng.
6 - Bông điên điển chiều không ai hái, để gió trở mùa tô thắm một màu hoa.
Nhớ ngoại nhiều nghe dạ xót xa,
Cánh vai gầy thêm theo thời gian nhẹ trải.
Kí túc xá chiều nghe ai hát,
Âm thanh buồn làm nặng trĩu lời thương.
Mưa bỗng rơi ngỡ lòng ướt sũng,
Cầm lá thư con lặng lẽ một mình.
Ơn của ngoại sánh bằng trời biển,
Cưu mang đời đứa trẻ mồ côi.
Con vững tin vào ngày mai tươi đẹp,
Ngày quay về con vui lắm ngoại ơi!
Bạc Liêu, ngày 19 tháng 11 năm 2006
Hay thường gọi là : Nguyễn Minh, Võ Minh (Chủ nhiệm Kho tàng Vọng cổ Việt Nam)
Bút pháp sáng tác lời Vọng cổ của tác giả Sông Vàm Lẽo (Nguyễn Minh) có nét rất riêng, văn phong nhẹ nhàng, không chỉ chuẩn xác về giai điệu âm nhạc, mà ca từ do Sông Vàm Lẽo viết cũng thật mộc mạc, giản dị, giúp cho người ca dễ thể hiện cảm xúc của mình và người nghe cũng dễ dàng tiếp nhận. Nhờ vậy mà những bài vọng cổ do Sông Vàm Lẽo viết lời đều được nghệ sĩ và khán thính giả khắp nơi yêu mến. Hơn 10 năm dấn thân theo nghiệp sáng tác đến năm 2011, Sông Vàm Lẽo đã tự biên tập và xuất bản tập ca cổ “Nỗi lòng người con xa xứ” với 26 bài vọng cổ và chủ biên cho tập ca cổ “Vọng cổ đồng quê” xuất bản năm 2012 do Nhà xuất bản Văn hoá – Văn nghệ cấp phép phát hành. Ngoài sáng tác vọng cổ, Sông Vàm Lẽo còn là một trong những người sáng lập ra Câu lạc bộ sáng tác “Vọng cổ đồng quê”. Sông Vàm Lẽo cũng là tác giả đầu tiên sáng lập “Kho tàng Vọng cổ Việt Nam” và Chương trình “Vọng cổ Đồng quê”, được biên tập, thu âm, thu hình chuyên nghiệp và phát sóng online trên mạng thông qua website: vongco.vn và anh còn là tác giả của nhiều ca khúc mang âm hưởng dân ca Nam Bộ được nhiều người yêu mến.
Bài viết liên quan:
1. Công chức lập Câu lạc bộ Vọng cổ [Báo Pháp luật TP.HCM]
2. Nguyễn Minh - Chàng trai trẻ với chương trình Vọng cổ phát sóng online
3. Nỗi lòng người con xa xứ [Tạp chí Nhà báo & Nghề báo]
4. Tập vọng cổ "Nỗi lòng người con xa xứ của Nguyễn Minh
5. Tặng người nghệ sĩ tài hoa [Tác giả Đặng Thanh Huyền]
6. Ngày trở lại [Tác giả Việt Ngữ]
7. Nhớ chiều hạnh ngộ [Tác giả Việt Ngữ]
8. Xin viết về em [Tác giả Hoài Minh]