NHỚ ANH! LÍNH ĐẢO BIÊN THÙY
Đặng Thanh Huyền
* Trình bày: Nghệ sỹ Nguyễn Hương
Nói Lối
Nữ: Xưa nhớ chồng, mẹ Âu Cơ trách đợi,
Mắt mỏi mòn, nhìn về phía biển Đông.
Nam: Cha Lạc Long Quân nghèn nghẹn giữa tim lòng:
Nàng giống tiên, ta loài rồng… nên đành ly biệt.
Lý Con Sáo
Năm mươi con
Theo xuống biển cùng với cha
Mở mang cõi bờ Lĩnh Nam
Năm mươi con theo mẹ lên rừng
Cùng chia nhau miền núi trị vì.
Nữ: Những đội binh hùng vượt trùng dương bão giông
Mái chèo khua còn vọng vang đến ngàn năm
Ôi tự hào người lính đảo hải quân
Chẳng tiếc máu xương để bảo vệ Trường Sa.
Vọng Cổ
Nam: Nắm chắc súng trong tay anh quyết canh giữ biển trời thiêng liêng Tổ quốc. Nơi Đá Lát, Phan Vinh nghe từng con sóng hát mà ngỡ cha Lạc Long Quân dẫn năm mươi con đang ào ạt trấn… biên… thùy.
Câu 1. Từ thuở xa xưa Rồng Tiên nòi giống trị vì.
Nữ: Nước Việt Nam ta mãi gắn liền một dải,
Gấm vóc sơn hà có hai quần đảo thân yêu.
Nam: Hoàng Sa – Trường Sa luôn bão sớm, giông chiều,
Nơi kẻ thù đang ngày đêm rình rập.
Là cháu Lạc con Hồng, thì dù có phải hy sinh,
Cũng quyết giữ gìn thiêng liêng từng tấc biển.
Thơ
Cô Lin, Nam Yết, Sinh Tồn
Ngàn con sóng vỗ dập dồn nhớ thương.
Nữ: Nặng tình non nước quê hương
Anh đi canh giữ biên cương cõi bờ.
Câu 2. Sông Hậu mênh mông ngọt dòng phù sa nặng chở, như tấm lòng em muôn thuở vẹn câu thề.
Dù anh ra đi chẳng hứa hẹn ngày về.
Nam: Hương bắp Bình Minh mãi ngạt ngào lan tỏa,
Cho điệu lý câu hò em hát đậm tình quê.
Nữ: Thương rặng bần giữa rét buốt tái tê,
Từng trái rụng trôi theo dòng về cửa biển.
Vị chát chua có tình em hòa quyện,
Gửi người lính đảo oai hùng luôn vững chí bền gan.
Lý Cái Mơn
Ngày chia ly cầm tay anh nói:
Nam: Biển đảo thiêng liêng cõi bờ nước non cần anh,
Nhớ nghe em dù năm tháng thủy chung một lòng.
Nữ: Tàu khơi xa mắt vời vợi trông,
Em vững tin chờ anh.
Nam: Câu đá vàng sắt son muối mặn gừng cay.
Vọng Cổ
Nữ: Mùa thương nhớ lại về trên mảnh đất Bình Minh nồng nàn mùi hương hoa bưởi. Nơi ấy Đá Thị, Sơn Ca, Quế Đường chắc rặng bàng vuông tím nở để điểm tô biển đảo quê hương đến muôn thuở… thanh… bình.
Câu 5. Đêm chở trăng khuya em nhắn gửi vạn tâm tình.
Nam: Ngọn súng giương cao giữa bốn bề sóng dữ,
Trước kẻ thù đang dòm ngó lăm le.
Anh chưa về bởi còn nhiệm vụ thiêng liêng,
Em ở quê nhà gắng chung tay dựng xây Đất nước.
Nữ: Tổ quốc được bình yên ta sẽ tròn câu hẹn ước,
Em mãi đợi chờ anh người lính đảo kiên cường.
Câu 6. Nam: Anh thường kể cho đồng đội nghe về xóm bắp quê hương,
Nơi có những mảnh đời cần lao lam lũ.
Dù một nắng hai sương đêm ngày tần tảo,
Mà vẹn nghĩa thắm tình lòng nhân hậu bao dung.
Nữ: Cùng vạn trái tim hồng luôn một dạ kiên trung,
Gác lại tình riêng vì thiêng liêng biển đảo.
Nam: Mai anh về ta lại khua chèo trên dòng sông Hậu,
Xuồng chở bắp muôn nơi mang vị ngọt cho đời.
Nữ: Em vẫn biết rằng trong lòng ngực trái tim anh,
Nửa hiến trọn cho nước non, nửa dành riêng người chờ đợi.
Nam: Sóng biển Trường Sa mang về muôn nỗi nhớ,
Chở ánh mắt mong chờ vời vợi của em thương./.
Long Xuyên, ngày 22 tháng 7 năm 2015.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Đặng Thanh Huyền với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 005 - 2015/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/01/2015 giữa Tác giả Đặng Thanh Huyền và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
---------------
Tác giả Đặng Thanh Huyển Từ nhỏ đã rất thích xem Cải Lương, đến năm 2002 khi vừa trúng tuyển vào Đại học Luật Cần Thơ thì tình cờ anh gặp được một người bạn học chung hát cho nghe câu vọng cổ, từ đó về anh tự mài mò sáng tác những bài vọng cổ đầu tiên cho đến nay. Anh hiện đang công tác trong Quân Đội (Đại úy, Kiểm sát viên, Viện kiểm sát quân sự Khu vưc 92 - QK9)