ANH CHO EM MÙA XUÂN
Tân nhạc: Nguyễn Hiền
Tân cổ: đang cập nhật
Nhạc
Ta cho nhau mùa xuân nụ hoa vàng mới nở chiều đông nào nhung nhớ đường lao xao lá đầy chân bước mòn vỉa phố mắt buồn nhìn ngọn cây.
Anh cho em mùa xuân nụ hoa vàng mới nở chiều đông nào nhung nhớ đường lao xao lá đầy chân bước mòn vỉa phố mắt buồn nhìn ngọn cây.
Anh cho em mùa xuân, mùa xuân này tất cả lộc non vừa trẩy lá lời thơ vương cõi đời bầy chim lùa vạt nắng trong khói chiều chơi vơi.
Vọng cổ
Câu 1
Giọt nắng chiều quê rụng vàng trên con đê về qua xóm nhỏ soi bóng cầu ao tóc ai lộng bay trong gió mùa xuân đã về chưa sao bông ô môi nhuộm đỏ góc sân… trường.
Anh cho em mùa xuân anh cho em nụ hoa hồng.
Nhà em nhà anh cách một con kinh nhỏ nói đôi bờ bằng mấy nhịp cầu tre.
Tóc vừa xanh xao soi mình trên mặt nước anh trộm nhìn qua giậu mồng tơi, tìm kiếm dáng ai cổng vắng im lìm chỉ thấy bóng ô môi điểm hồng trong gió chướng.
Câu 2
Nhớ thuở ấu thơ hai đứa chung trường cùng hái trái mồng tơi pha làm mực tím. Anh muốn nhuộm áo em bằng màu tím ấy để giữ trong tim kỷ niệm tuổi học trò. Rồi ngày tháng qua mau em lớn dần lên trong tuổi mong chờ.
Anh lại lên đường tiếp tục nơi trường tỉnh định mùa xuân sau sẽ thố lộ cùng ai.
Mùa xuân sau người con giá đã đi rồi pháo nhuộm đường quê cầu tre mấy nhịp. Nhìn bên kia sông vắng bóng người năm cũ em bước ngập ngừng biết giã biệt cùng ai.
Nhạc
Đất mẹ gầy có lúa đồng ta xanh mấy mùa.
Ngoài đê diều căng gió thoảng câu hò đôi lứa.
Trong xóm vang chuông chùa trăng sáng soi liếp dừa, con sông dài mấy nhánh cát trắng bờ quê xưa.
Anh cho em mùa xuân trẻ nô đùa khắp trời niềm yêu đời phơi phới, bàn tay thơm sữa ngọt dãy đất liền chim hót mái nhà xinh kề nhau.
Anh cho em mùa xuân đường hoa vào phố nhỏ nhạc chan hòa đây đó tình yêu non nước này bài thơ còn xao xuyến rung nắng vàng ban mai.
Vọng cổ
Câu 5
Rồi mỗi mùa xuân sau em trở về thăm quê mẹ. Rặng mồng tơi ngày xưa vẫn màu tim tím cũ nhưng áo tím ngày xưa đã phai màu thương nhớ tự lậu… rồi.
Anh cho em mùa xuân nhưng mùa xuân cũng đã đi rồi, còn ai gội tóc cầu ao đêm trăng sáng để anh trộm nhìn suối tóc nhuộm màu trăng.
Sao ngày xưa anh không nói một lời tâm sự cho cánh hoa bèo không trôi nổi phương xa, cho màu áo tím không phai màu thương nhớ cho nhịp cầu tre son sắc nối đôi bờ.
Câu 6
Rồi mùa xuân vẫn bình yên trở lại con đường đê cỏ vẫn mượt một màu xanh, bông ô môi vẫn điểm hồng trong gió chướng như nét môi hồng người con gái ngày xưa.
Nhưng tà áo tím đã xa ngôi trường cũ mực mồng tơi đã phai màu tím nhớ thương.
Anh vẫn giữ trong tim mùa xuân kỷ niệm như những đêm trăng em phơi tóc cạnh vuông rào.
Thôi anh kỷ niệm qua rồi mùa xuân qua hết một thời ngây thơ.
Anh về ôm trọn giấc mơ đến vườn hoa cũ bên bờ dậu xưa.
Chào các bạn!
Các tác phẩm thuộc nhóm chưa biết tác giả, theo quy định chung sẽ không được xuất bản trên Kho tàng Vọng cổ Việt Nam. Tuy nhiên, chúng tôi nhận thấy, đa phần các tác phẩm thuộc dạng này khá nhiều, có nhiều bài rất hay và có giá trị. Do đó, Ban Điều hành xin phép người dùng và các tác giả khuyết danh được sử dụng các tác phẩm này trên Kho tàng Vọng cổ Việt Nam!
Nếu biết thông tin về tác giả của các tác phẩm này, các bạn vui lòng liên hệ với Ban Điều Hành qua e-mail: vongcodongque@gmail.com để chúng tôi cập nhật lại thông tin tác giả tác phẩm cho phù hợp.
Trân trọng cám ơn!
BAN ĐIỀU HÀNH
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam