KHÚC TÌNH CA
Nhạc: Phan Lạc Hoa
Vọng cổ: Hải Đăng
Nhạc
Tình yêu có từ nơi đâu, êm êm một khúc sông Cầu.
Sao trời lọt qua mắt lưới, rơi đầy xuống dòng sông sâu.
Tình ngỡ trao nhau êm đềm.
Em là cô Tấm thảo hiền, mà mắt vẫn nhìn bối rối,
Gặp nhau lần nào cũng vội, chẳng đủ gần mà giận dỗi
Nhà xa, mặt trận càng xa. Tình yêu có từ đôi ta.
Tình yêu có từ nơi em, băng qua năm tháng đợi chờ
Tình yêu có từ nơi anh, lửa rừng bập bùng vách núi
Em ơi em là cô gái, từ lâu anh đợi anh chờ,
Con sông của người quan họ suốt đời vẫn chảy lơ thơ.
Tiếng em ấm như hơi thở, anh nghe để nhớ suốt đời
Vọng cổ
Em hãy đọc lại những lá thư ngày xưa thêm một lần sau nữa. Để rồi một ngày ra nhìn dòng sông quan họ mà thành thật hỏi lại con tim coi tình yêu có tự nơi ….nào.
1/ Có bởi do ai, ai đưa lên ngôi tình ái trọn tình.
Nhớ những lúc ban đầu ngại ngùng e ấp, ngôn ngữ vụng về nên len lén trao thư.
Làm thế nào để định nghĩa được tình yêu, xa thì nhớ mà gặp nhau thì bối rối.
Một cử chỉ đơn sơ cũng vội vội vàng vàng, mình chẳng có thời gian để mà giận dỗi.
2/ Dòng sông Quan Họ chưa hề nổi sóng mà thuyền xưa đã tách bến sang sông cho giông tố phủ phàng.
Nếu chữ tình yêu làm nên tội lỗi thì nhân gian biết bao kẻ đọa đày.
Tình ngỡ trao nhau đầy trọn vẹn, nhưng ai biết chữ ngờ khi thuyền muốn sang sông.
Những cánh thư xưa còn đây thuở mới yêu, tay lật lại đọc sao bằng nước mắt.
Mình tự an ủi mình bằng ngón tay và khói thuốc, lòng đã dặn lòng sao mi mắt vẫn nghe cay.
Nhạc
Tình yêu có từ nơi em, băng qua năm tháng đợi chờ,
Tình yêu có từ nơi anh, lửa rừng bập bùng vách núi,
Em ơi em là cô gái, từ lâu anh đợi anh chờ,
Con sông của người Quan Họ, suốt đời vẫn chảy lơ thơ,
Tiếng ai ấm như hơi thở, anh nghe để nhớ suốt đời.
Đừng quên, đừng giận người ơi... Đừng quên đừng giận người ơi
Vọng cổ
Có ai định nghĩa được tình yêu để rồi khi xa nhau còn nói câu khôn nguôi chớ quên đừng giận. Anh không muồn hiểu sâu bên trong ngôn ngữ để bờ môi mím chặt nhường tín hiệu tình yêu cho đôi mắt thay ….lời .
5/ Chỉ một lần yêu mà con tim đã dày lớp bụi đời.
Em là cô gái ngày xưa anh chờ anh đợi, rồi tình yêu cháy bừng từ ngọn lửa đôi ta.
Mình hẹn suốt đời tay nắm chăt tay, nhưng hiện thực đã dừng chân trong kỷ niệm.
Kể từ lúc anh làm người lính trận, trực chiến với tình yêu và đối diện với quân thù.
6/ Anh không quên và không giận em đâu, nhưng đóm lửa trong tim chắc không bao giờ quên được.
Dù lời nói kia có lạnh lùng như băng giá, mộng ước thì đôi mắt này vẫn cháy rực tình yêu.
Ánh sáng sao vàng soi sáng lối anh đi, bừng tỉnh dậy bỏ sau lưng vết thương kỷ niệm.
Nếu em muốn ân tình xưa tròn đẹp, thì xin hãy giữ yên câu chuyện chúng mình.
Giã từ một đoạn tình ca, ba lô súng trận anh ra chiến trường.
Không lạc lối hết vấn vương, trên cao sao sáng dẫn đường anh đi .