SA MƯA GIÔNG
Tân nhạc: Bắc Sơn
Cổ nhạc: Bạch Nguyệt
Nhạc
Dẫu mà trời còn làm mưa lâu dài
Giọt buồn giọt tủi đêm ngày
Cây cột mè rui mái lá nghèo
Cũng đừng dột xiêu.
Dẫu mà tia nắng bấy lâu
Mà dây bầu mày còn không héo
Mới mưa dầm mày lại héo dây.
Cha ơi sao cha chưa về
Nhà trên bếp dưới vắng tanh,
Đợi với trông mỏi mòn,
Ngoài kia mưa dầm cha còn dầm mưa
Tàn cơn mưa dầm mẹ gần về chưa.
Vọng cổ
1. Sấm chớp nổ vang, mây đen từ đâu kéo lại, cuồn cuộn phong ba nổi lên làm xiêu vẹo bao mái gia … đình.
Tiếng sét nổ vang mây phủ ngang trời.
Như báo hiệu một mùa mưa đang đến, và gieo trong lòng bao khắc khoải âu lo.
Mùa mưa năm nào giông tố cũng to, cũng vần vũ mây đen cũng nỗi buồn tang tóc
Tàn cơn mưa dầm mẹ đã về chưa, hay lặng lội dưới mưa lo tìm no ấm...
2. Con ngồi khoanh tay nơi hiên nghèo hiu quạnh, lặng nhìn ra nơi khoảng trống lạnh lùng
Dõi mắt tìm cha trong mưa gió mịt mùng.
Con ngồi đây nghe con tim mình rĩ máu, không biết cha mẹ giờ nương náu nơi đâu,
Giọt mưa rơi còn mang nặng nỗi sầu, cho dây bầu chết trong cơn mưa lạnh lẻo
Nắng bao lâu mà dây bầu không héo, mới mưa một ngày sao bầu lại héo dây...
Nhạc
Trời sa mưa giông cho mưa leo gió mèo cây câu
Cha bắc qua sông để mẹ về nước tuột buột giây
Trời sa mưa giông thua buồn con Bảy đưa đò
Cũng lạnh lùng bỏ mặt dòng sông
Nên không có chuyến đò nào đưa.
Dẩu mà trời còn ngàn năm cứ mưa hoài
Để thèm thuồng giọt nắng rớt sau hè
Con vẫn ngồi nhen bếp lửa hồng nuôi ngọn đèn chông
Thế nào tia nắng cũng lên trên giàn bầu
Mẹ trồng cha hái bữa cơm nghèo chén canh cá cắm câu.
Vọng cổ
5. Ôi ! Những trận mưa ngâu làm não lòng người viễn xứ, gợi nhớ lại những hình ảnh quê hương bên mái tranh… chiều.
Trời sa mưa giông cho khung cảnh tiêu điều
Đã khơi dậy trong lòng con bao kỷ niệm, nhớ hình ảnh chiếc cầu tre nhỏ bắc qua sông
Để mẹ đi về không nghiêng ngã bước chân, cho mái lá chiều nay bâng khuâng chờ đợi,
Rồi những năm sau khi mùa mưa tới, nhớ canh cá nấu riêu trong bữa cơm nghèo…
6. Trời sa mưa giông xóm làng chìm trong biển trắng, đượm vẻ u buồn quạnh vắng thê lương,
Con Bảy đưa đò chín nhớ mười thương, bỏ mặc dòng sông không chuyến đò nào cập bến.
Nơi mái lá nghèo hiu quạnh một mình con, nhen nhóm bếp lửa hồng chờ cha đợi mẹ
Trời sa mưa giông con cha âm thầm lặng lẽ, chờ đợi mông lung sao mẹ vẫn chưa về…
Mùa mưa lại về gieo nỗi sầu vạn kiếp, kẻ mất người còn đau khổ khôn nguôi.
Giờ nơi xứ lạ phương trời, nhớ quê muôn thuở trọn đời không quên.
Tên thật: Lại Thị Bạch Nguyệt