NẾU HAI ĐỨA MÌNH
Tân nhạc : Anh Bằng - Lê Dinh
Cổ nhạc : Loan Thảo
Nhạc
Nữ: Nếu hai đứa mình không về cùng chung lối đường.
Thì dù hoa thắm chỉ là màu thắm không hương.
Nam: Nếu hai đứa mình thương nhau,
Nữ: Nếu hai đứa mình xa nhau,
Nam: Thì dù mưa xuân với em vẫn là tuyết đông lạnh lùng.
Nữ: Nếu hai đứa mình cung đàn tình duyên lỡ làng
Nam: Thì dù trăng sáng chỉ là màu trắng khăn tang.
Nữ: Nếu hai đứa mình xa nhau
Nam: Nếu hai đứa mình quên nhau
Thì bình minh lên nắng đẹp chan hòa
Nữ: có nghĩa gì đâu...
Nam: 1- Nếu hai đứa mình xa nhau như loài chim xưa xa rừng núi cũ, chim xa rừng để thương để nhớ núi bơ vơ chờ đợi từng canh sương mờ quạnh bóng chim về.... Nếu hai đứa mình như chim kia như núi nọ chia lìa... Thì sương không biết là sương mỏng, núi sẽ không còn biết là núi cao. Và anh sẽ không còn ai tình tự, bàn tay mềm trống lạnh đếm thời gian. Em không về cho trăng nước xanh xao, cho hàng liễu tương tư nhỏ dòng lệ thảm...
Nữ: 2- Nắng hoàng hôn đổ vàng trên hàng cây xa thăm thẳm, chiều dã lên chưa mà sương xuống lạnh đầm đìa... Con đường xưa còn mang kỷ niệm đi về... Của hai đứa mình dìu nhau qua phố nhỏ bóng in dài trên bãi nắng hoàng hôn. Tiễn anh đi rồi em còn mãi trông theo, hồn ngẩn ngơ tưởng chừng hoa cỏ úa. Gió phía trời xa gió còn mang tâm sự huống hồ gì em là gái mới vừa yêu...
Nhạc
Nữ: Người ơi có nhớ hôm nào,
Tay nắm tay nhau chúng mình vui nói chuyện mai sau.
Nam: Ngờ đâu giữa trời quê hương,
Có người trông sao ngắm nửa trăng sầu xót thương đời nhau.
Nếu hai đứa mình đi về cùng chung lối đường
Nữ: Thì dù đêm tối không làm mờ lối yêu thương.
Nam: Nếu hai đứa thành đôi chim
Nữ: chắp đôi cánh nhịp đôi tim
Thì dù mưa rơi giá lạnh đêm trường
Nam: cũng vẫn dịu êm.
Nữ: 5- Nắng tiễn đưa ai mà nắng chìm sâu trong cô quạnh, chiều tiễn đưa ai mà chiều lạnh đến bơ thờ... Em tiễn đưa anh mà đau xót nghẹn ngào... Đường hun hút bóng anh theo bóng nắng, mờ xa xa như sương khói mong manh.
Nam: Chiếc áo bạc màu nhạt phai cùng năm tháng anh đi rồi để thương để nhớ lại cho ai.
Nữ: Em tưởng chừng mộng mị suốt đêm nay, trăng khuya buồn bã gió tây lạnh lùng....
Nam: 6- Tình yêu là một bài thơ tuyệt diệu, vắng em rồi mây nước cũng ưu tư. Gió tiễn anh đi cuối đường ly biệt hồn gởi trăng về bên thầm cũ rêu phong. Vết tích tình yêu nặng đầy trong tâm khảm anh mang theo trên suốt đoạn đường xa. Xin em một chút tình lưu niệm cho hồn anh lắng dịu phút đăng trình.
Nữ: Anh đi rồi em đánh mất cả mùa xuân và tuổi mộng đìu hiu trong giấc ngủ
Nam: Tình yêu nào cũng một lần dang dở, xin em đừng thương nhớ một người xa.