CON GÁI CỦA MẸ
Tân nhạc: Giao Tiên
Vọng cổ: Bạch Nguyệt
Nói:
(Mơ định lén mẹ đi chơi, bất ngờ bị mẹ phát hiện và gọi lại)
Mẹ: Mơ con định đi đâu đó?
Con: Dạ … dạ con định … định … đi qua nhà nhỏ bạn …
Mẹ: Con định trốn mẹ để đi chơi nữa phải không? Thôi! Con hãy vào đây nghe mẹ dạy việc nè…
Con: Dạ … rồi sắp “giảng đạo” nữa rồi!
Nhạc:
Mẹ: Mẹ thường bảo con thân gái đục trong
Con: Mai kia mốt nọ còn đi lấy chồng
Mẹ: Giờ thì ba má chiều cưng
Con: Chẳng thèm liệu lo lấy thân
Mẹ: Lỡ mai về bên khó lòng.
Nhà người ta xem chẳng dễ gì đâu
Con: Ba bên bốn họ nhìn ra ngó vào
Mẹ: Họ hàng cô bác thì đông
Mẹ chồng em dâu biết không
Đứng ngồi nói năng lựa lời.
Vọng Cổ:
Câu 1. Con: Mẹ ơi, con của mẹ tuổi hãy còn lắm ngây thơ khờ dại. Nên chuyện vu quy làm dâu xứ lạ mẹ nói làm chi cho con thêm lo sợ trong… lòng…
Khi bè bạn con còn đang cấp sách đến trường…
Bỗng dưng con thấy lòng mình hoang mang lo sợ,
Sợ tiếng ru buồn lấy chồng sớm phương xa.
Gái xuất giá theo chồng về bên đó làm dâu,
Là nước mắt chan cơm từng đêm ướt lệ.
Biết mẹ chồng có đồng cảm thương yêu,
Liệu em chồng có tiếng lời mai mỉa…
Hò:
Hò… ơ…
Mẹ ơi đừng gả con xa,
Chim kêu vượn hú… Hò… ơ…
Chứ chim kêu vượn hú biết nhà mẹ đâu?
Câu 2. Mẹ: Số phận nợ duyên là do trời cao đặt định, thì phận dâu con ai tránh được bao giờ…
Mẹ đã làm dâu hơn nửa đời người…
Nên mẹ cảm thông nỗi niềm con lo sợ,
Đục chịu trong nhờ ngày tháng gian lao.
Tuổi con dại khờ mẹ khuyên nhủ đôi câu,
Hãy cố gắng học hành để mai sau bớt khổ.
Lời mẹ nói ra con giữ trong lòng ghi nhớ,
Để sau này không tủi phận kiếp hồng nhang…
Nhạc:
Mẹ: Dù người ta thương yêu
Con nhé đừng xem là thường
Xuất giá rồi tòng phu con nhé
Con: Công ngôn dung đức hạnh
Trọn đời con thờ chồng
Giữ gìn tiếng sạch trong
Mẹ: Danh giá ta thuỷ chung
Học hành đi nghe con gái mẹ ngoan
Mai kia mốt nọ còn đi lấy chồng
Con: Dặm ngàn thân gái đục trong
Một lần xe hoa pháo hồng
Suốt đời khắc ghi trong lòng.
Vọng Cổ:
Câu 5. Mẹ: Mai con xuất giá theo chồng lòng mẹ vui mừng khôn tả. Nhưng cứ sợ lo người ta có yêu thương chiều chuộng hay sẽ mỉa mai nặng nhẹ đứa con… khờ…
Hạnh phúc đâu dễ kiếm được bao giờ…
Nước mắt chan cơm chịu trăm ngàn cay đắng,
Bao nỗi đọa đày thân phận làm dâu.
Con: Đục chịu trong nhờ mười hai bến nước mẹ ơi,
Dẫu cực khổ đến đâu con cũng sẵn lòng cam chịu.
Chỉ thương cho cha mẹ tuổi già sức yếu,
Không ai hoạn dưỡng sớm hôm khi trái gió trở trời…
Câu 6. Mẹ: Mẹ cha già có làng xóm cận thân, tối lửa tắt đèn cùng sẻ chia giúp đỡ.
Con đừng quá lo mà lãng quên bổn phận,
Hãy tập tành làm người dâu hiếu vợ ngoan.
Con muốn được người ta quý trọng thương yêu,
Thì hãy hết lòng vì gia đình bên đó.
Sống thật thà thẳng ngay hoà nhã,
Con sẽ được yêu thương hạnh phúc ngập tràn.
Ngâm thơ:
Con: Chiều chiều chim vịt kêu chiều
Bâng khuâng nhớ mẹ chín chiều ruột đau.
Mẹ: Thương người người mới thương ta
Đó là đạo lý làm người nha con./.
Ngày 21 tháng 5 năm 2015.
Tên thật: Lại Thị Bạch Nguyệt