TRÁCH AI VÔ TÌNH
Nhạc:(LÝ MỸ HƯNG) Nhật Ngân
Lời cổ: Bs Nguyễn Thanh Điền
LÝ MỸ HƯNG
Bạn tình ơi ! Dẫu gì cũng xa nhau rồi
Dòng sông nước chảy con thuyền sóng đưa xa bờ
Tại vì ai mà duyên ta lỡ nói gì cũng thôi
Ai đã quên ta mà cớ sao ta còn thương
Trách ai quên tình bao ngày chạy theo duyên mới
Lỡ yêu thương người nên giờ dang dở đời tôi.
VỌNG CỔ
Câu 1: Anh ơi! Mình đã cùng nhau thề non, hẹn biển,
Thề quyết yêu nhau trọn đời trọn kiếp mà cớ vì sao anh bội ước vong …tình.
Anh nỡ nhẫn tâm quên mối duyên mình.
Anh chạy theo tiền tài, cám dỗ,
Anh quên mất rồi hình bóng người thương(-)
Quên cả rồi hình bóng quê hương,
Nơi đó có người thương bao năm trời chờ đợi.
Anh say đắm rồi bóng sắc giai nhân,
Anh mãi mê trong tiền tài tửu sắc(-)
Câu 2: Em nhớ ngày xưa mình cùng nhau hò hẹn.
Đến mùa lúa năm sau sẽ vẹn câu thề.
Nhưng anh đã ra đi đi mãi không về.
Anh như cánh chim trời phiêu lãng.
Có bao giờ anh trở lại chốn xưa(-)
Nơi có người con gái đã tiễn đưa,
Em vẫn chờ anh mặc cho trời đông giá lạnh.
Cuộc đời em giờ gặp nhiều bất hạnh,
Dang dở tình đầu lận đận một kiếp hoa.
TRĂNG THU DẠ KHÚC
Hỡi duyên tình vì đâu trái ngang.
Duyên phận lỡ làng
Anh nỡ phụ phàng
Cùng ai sánh bước sang ngang
Để tôi cô độc lệ tràn bờ mi anh thấu chăng?...
Cuộc tình dở dang, tan nát tim lòng.
Bao nhiêu hy vọng bây giờ còn chăng giấc mơ.
VỌNG CỔ
Câu 5: Con đường ngày xưa bây giờ một mình em đếm bước,
Từng bước nhỏ lang thang nhìn xác phượng rơi lòng tan nát tơi …bời.
Trách gió, hờn mây sao vội quên lời.
Có ai tiếc thương cho cuộc đời người con gái,
Đã tan vỡ rồi một kiếp hồng nhan(-)
Cơn gió chiều cứ nhẹ thổi miên man,
Em lang thang nhặt từng kỷ niệm.
Phải chi ngày xưa mình đừng hẹn hò đưa đón,
Thì giờ đây đâu đau đớn nghẹn lòng.
Câu 6: LÝ MỸ HƯNG
Bậu mình ơi ! Ví dầu lỡ xa nhau rồi
Dù bao trắc trở xin người chớ quên câu thề
Chuyện tình xưa dù sao đi nữa vẫn là giấc mơ
Gửi ấm con tim để tháng năm thôi lạnh căm
Nếu xưa đôi mình chưa lần đường quê chung lối
Nếu xưa không hẹn bây giờ đâu làm khổ nhau.
Về VỌNG CỔ
Anh vội quên mối tình nghèo nơi xóm nhỏ
Nên vội bỏ ra đi để em đợi em chờ.
Giờ đây ngồi trách con đò,
Sao đành bỏ bến bỏ người tình chung.
Bây giờ hờn trách mông lung
Nếu người xưa trở lại mình chung lối về./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…