MIỀN TÂY QUÊ TUI
Nhạc: Cao Minh Thu
Lời cổ: Phạm Huỳnh Luân
Nhạc
Miền Tây quê hương ai về ai nhớ ai thương,
Vừa qua Long An chợ Đào, hương lúa còn vương.
Tiền Gang, Mỹ Tho, Cái Bè, Gò Công Tân Phước
Rạch Miểu xây cầu đường về Bến Tre gần hơn
Đường đi Vĩnh Long không còn những chuyến phà xưa
Xe ta bon bon trên cầu Mỹ Thuận gió đưa
Trà Vinh, Trà Cuống đón chào mời nhau bánh tét
Sa Đét rạng ngời yêu dấu Tháp Mười, Tràm Chim.
Vọng cổ
Câu 1. Hành trình xuôi về miền tây qua những địa danh của đồng bằng châu thổ; Mỗi nơi đi qua là một niềm cảm xúc miền tây ơi miền tây ơi nhung nhớ mấy cho vừa …
Nhớ rượu nếp Gò Đen, hương lúa Chợ Đào … Qua sông tiền dòng phù sa bát ngát, vun đắp cây lành trái ngọt quằng say. Tình đất tình người luôn vẹn giữ thủy chung, chơn chất hiền hòa như bờ ao thửa ruộng. Kìa những cây cầu nối nhịp bờ vui, đường về miền tây không còn những chuyến phà cách trở.
Lý tầm quân
Qua sông tiền … nghe câu hò ngân vang
Ôi bức tranh quê hương đang hiện về
Miền tây quê mình nay nhiều đổi thay
Cầu mới dựng xây đường nông thôn mở rộng
Ánh điện về muôn nơi, thắp sáng niềm ước mơ.
Câu 2. Xe ta bon bon trên cầu Mỹ thuận, Trà cuống Trà Vinh vẫy gọi chào mời … Về Đồng Tháp bát ngát hương sen vẻ đẹp rạng ngời … Nghe tiếng chim chiều gọi đàn về tổ, nhớ lắm Tháp Mười yêu dấu Tràm Chim. Về miền tây vùng sông nước hữu tình, chín nhánh sông quê lượn mình uốn khúc. Nghe câu hát giao duyên bên cầu ao bến nước, lời hẹn ước chân tình của những cô gái chàng trai.
Lý cái mơn
Về miền tây … Chiều nghiêng bóng nắng
La lả tung bay cánh cò dưới ruộng đồng xa
Lúa reo xanh theo từng cơn gió hát ru lòng người
Miền tây ơi đậm đà yêu thương
Mãi vấn vương lòng ai
Đến đây rồi không nỡ rời chân.
Vọng cổ
Câu 5. Đi giữa chín nhánh sông quê đồng lúa mênh mông trải lòng theo sóng nước ; Tình người bao la hiền hòa chân chất như đất cùng quê sau trước vẹn câu thề …
Như khúc nhạc tình quê da diết ngọt ngào …
Nhạc
Ghé bến Ninh Kiều, qua cầu Cần Thơ nối vui đôi bờ sông Hậu Giang
Sóc trăng đón chờ nghe lời rao cô nàng bán bánh ngon, mua dùm em bánh pía Vũng Thơm
( về vọng cổ xuống xề câu 5)
Từ chối đành sao lời rao chân thật, từ chối đành sao vị ngọt đất quê mình ...
Nhạc
Bạc Liêu xứ sở tôi yêu, yêu tiếng ai đàn lã lơi câu vọng cổ
Về thăm mảnh đất An Giang, Châu Đốc vía Bà hai mươi ba tháng tư
Đi lễ dâng hương cầu mong gia đạo bình an.
Về thăm Kiên Giang, Giồng Riềng, miệt thứ An Biên
Chiều qua Hà Tiên, Đông Hòa, Hòn Đất, Gò Quao
Cà Mau mến yêu cuối trời …U Minh xóm Mũi
Ngọc Hiển Rạch Tàu cho nhớ thương nhiều Cà Mau.
Ruộng xanh tốt tươi bao đời nuôi ta khôn lớn
Vựa lúa quê mình, đó là Miền Tây quê tui.
Câu 6.
Cây lúa bao đời nuôi cho ta khôn lớn, câu vọng cổ tình quê sâu đậm tận tâm hồn …
Miền tây đi dễ khó về, trai đi có vợ gái về có đôi.
Xa xôi cũng về tận chốn này, miền tây tui đó mà đong đầy nhớ thương.
Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng toàn bộ tác phẩm của tác giả Phạm Huỳnh Luân với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 002- 2014/HĐTPSK - CLB, ký ngày 28/9/2014 giữa Tác giả Phạm Huỳnh Luân và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.
--------
Tác giả Phạm Huỳnh Luân đến với cải lương và tập tành sáng tác từ những năm còn học cấp 3 đến nay đã hơn 20 bài vọng cổ, những sáng tác của anh luôn thấm đẩm tình người, tình yêu quê hương đất nước, sự cảm thông và sẻ chia với cuộc đời.
Có nhiều lúc Phạm Huỳnh Luân chia sẻ rằng: Vọng cổ như là gia vị để làm cuộc sống thêm đa đạng và thú vị hơn, được xem như là tiếng lòng để giải bày tâm sự, để tìm sự đồng cảm trong lúc rong ruổi một mình. Và anh cũng muốn dùng bài vọng cổ của mình để gửi gắm tâm tình đến bạn tri âm…