ĐÊM GÀNH HÀO NHỚ ĐIỆU HOÀI LANG
Nhạc: Vũ Đức Sao Biển
Vọng cổ: Huỳnh Thanh Tuấn
Nhạc
Nữ: Dưới trăng dòng sông trôi rất dịu dàng
Như giải lụa vàng, xuôi về phương đông.
Nam: Gành Hào ơi, nửa đêm ai hát lên câu hoài lang?
Vầng trăng nghiêng xuống trên vạt rừng tràm.
Nữ: Xề u xế u liu phạn dây tơ đàn kìm buông thiết tha,
Xề u xế u liu phạn đưa cung đàn về trên bến xa.
Vọng cổ
1./ Nam: Tiếng đàn ai thổn thức dưới trăng khuya có phải tiếng lòng ta hướng về cố xứ? Dòng sông như dãi lụa vàng trôi về phương đông mải miết hãy chở hồn ta về chốn quê… nhà.
Nữ: Từ là từ phu tướng, bảo kiếm sắt phán lên đàn.
Nam: Lời ca buồn trong đêm ai hát. Buồn như giọt sương mềm rớt nhẹ trên cành cây.
Nữ: Người xưa trở về tìm lại vầng trăng xưa, vầng trăng thuở thanh xuân như chiếc gương tròn vành vạch.
Nam: Nhưng trăng đã già theo bước thời gian, rơi trên bờ sông bàn bạc trong đêm vắng….
Nữ: Đường dù xa ông bướm, xin đó đừng phụ nghĩa tào khang.
Còn đêm luống trông tin nhạn, ngày mỏi mòn như đá vọng phu, vọng luống trông tin chàng (16 hò)
2./ Ai đợi chờ ai dưới ánh trăng vàng (20 hò).
Nam: Người thiếu phụ ngày xưa tiễn chồng ra chiến tuyến, dạ luống ai hoài nghe tiếng trống đêm.
Trở lại Gành Hào nghe điệu hoài lang, cũng bến sông này có lần ai đưa tiễn.
Nữ: Những sợi tơ chìm trong ý thơ man mác, đã đưa cung đàn về tìm trên bến xưa.
Nhạc
Nữ: Lời ai ca dưới ánh trăng này
Rừng đước mênh mông, đêm Gành Hào chợt thương nhớ ai.
Ngày ấy ra đi con sông buồn tím một dòng trôi.
Nam: Bạc liêu ơi có nhớ chăng người,
Thuở ấy thanh xuân trăng Gành Hào tròn như chiếc gương,
Giờ tóc pha sương qua Gành Hào tiếc một vầng trăng.
Vọng cổ
5./ Nữ: Ngày ấy ra đi con sông buồn tím một dòng trôi đưa tiễn. Màu tím của dòng sông hay màu tím của những tháng ngày xa xứ cứ nằng nặng trong tôi một nỗi ưu… hoài.
Thời gian cứ trôi, ai đo được chiều dài.
Những khoảng lặng nối dài nhau trở thành nỗi nhớ, âm ỉ trong lòng ray rứt một niềm thương.
Nam: Ai có từng lìa xứ xa quê, mới thấy nhớ hàng tre, con đò, bến nước. Vầng trăng miền biển như còn vương vị mặn, vị mặn quê hương thắm thêm vị mặn cuộc đời.
Nhạc
Nữ: Dưới trăng, dòng sông trôi rất dịu dàng
Như giải lụa vàng xuôi về phương đông.
Nam: Gành Hào ơi, nửa đêm ai hát lên câu hoài lang
Vầng trăng nghiêng suống trên vạt rừng tràm.
Nữ: Xề u xế u liu phạn dây tơ đàn kìm buông thiết tha,
Xề u xế u liu phạn đưa cung đàn về trên bến xa.
Về lại vọng cổ
6./ Nam: Cung đàn, lời ca còn vương trong gió, ta đứng nơi này người cũ đã về đâu?(20 Xang)
Nữ: Ta với trăng bây giờ đều già cõi nhưng tình quê hương vẫn trẻ mãi muôn đời.
Vĩ trăng thu
Nam: Dòng sông, con nước lững lờ
Ánh trăng nhạt nhòa vời vợi
Nữ: Lòng ta luống những ngậm ngùi
Nhớ thương về bao kỷ niệm
Đêm bình yên buông tiếng tơ
Thả hồn theo bao ý thơ ./.