DĨ AN - KHÚC HÁT ÂN TÌNH
Việt Ngữ
(Viết tặng NS Hữu Hoàng - Thị xã Dĩ An, Bình Dương)
Ngâm thơ
Châu Thới mình đây quá bồi hồi.
Nặng lòng thương quá Dĩ An ơi.
Gởi em đắm mình trong câu hát.
Khung trời kỷ niệm chốn xa xôi…
Đoản khúc Lam Giang
Mây trời buồn lang thang.. nghe gió ru trong lòng bao mến thương.
Chiều quê ấm trong tim mình, Châu Thới còn soi bóng hình mây nước.
Lời kinh cầu vấn vương, nghe nhớ thương bao sắc màu Dĩ An.
Về nơi đây mà nghe, tiếng gió reo lưng đồi, thấy lòng thiết tha trào dâng…
Dâng trào tình yêu thương, sao nhớ quá quê hương.
Sâu lắng tiếng chuông chùa, vẫn còn ngân vang, về đến nơi miền xa.
Ngọn gió nào đưa.. Vang tiếng vọng nặng câu nghĩa tình, cho ấm lòng mình giây phút này..
Bát ngát mênh mông trong chiều tàn, đồi cao trong gió xa đưa, mây buồn lưa thưa.
Dĩ An quê mình nặng tình xưa, để mai xa rồi trọn đời luôn khắc ghi…
Vọng cổ
1. Nặng nợ với quê hương nên anh ghi thêm vài câu thương nhớ, rằng Dĩ An thân yêu đang vào thơ như hơi thở thơm… nồng.
Hơi ấm tình quê luôn chan chứa trong lòng.
Đứng giữa bao la trong bầu trời xanh thẳm, anh viết câu thơ tình cho nồng ấm quê hương.
Ơi Đông Hòa còn nặng trĩu tình yêu thương, về Bình An nghe vấn vương nhiều nỗi nhớ.
Viết đôi dòng nghe ướt đẩm mấy vần thơ, để anh đứng ngẩn ngơ giữa khung trời non nước…
2. Phủ kín tâm tư trong màn sương lạnh, chiều xuống giăng giăng nghe canh cánh bên lòng.
Nhà máy toa xe còn in trái tim hồng
Kìa ngọn núi thiêng vẫn nằm nguyên vẹn đó, đây dòng suối Lồ Ồ trong gió mát chiều quê.
Tân Đông Hiệp ơi đẹp lắm những nẽo về, cho con đường quê chiều nghiêng nghiêng nắng.
Hồ Đá nên thơ giữa phố phường yên lặng, anh ghé lại nơi này nghe sâu nặng khúc tình ca…
Lý Mỹ Hưng
Tình ca như hòn đá đôi trong hồ
Phong ba đá vẫn âm thầm có đôi chung tình
Nhìn sao càng nghe thương quá nghĩa tình Dĩ An
Châu Thới miên man còn vang tiếng chuông bình an
Mãi ngân trong chiều bao lời cầu kinh da diết
Lắng sâu trong lòng, ơi càng thắm đượm tình quê…
Vọng cổ
5. Châu Thới mênh mông trong nắng chiều dần buông xuống, ghé lại nơi đây mà lòng ngẩn ngơ như chẳng muốn quay… về.
Gió lạnh đồi cao thổi lộng bốn bề.
Bước trong hoàng hôn anh đắm mình vào câu hát, nghe tha thiết ngọt ngào lời bát ngát xa xôi.
Lên giữa lưng chừng đồi càng lạnh buốt đơn côi, chợt nghe tiếng kinh cầu thêm bồi hồi xao xuyến.
Về lại Dĩ An cho tâm hồn anh lưu luyến, tình thắm duyên quê trong câu hát êm đềm…
Phi vân điệp khúc (đoạn cuối)
Tiếng.. tiếng ai êm đềm vang bài ca
Dĩ An quê mình trong chiều nay gió đưa mây buồn
Trôi về ngang lưng trời sao nhớ thương
Tâm hồn anh thấy càng thêm vấn vương
Để lòng ghi khắc hoài trong trái tim…
(về vọng cổ câu 6)
Khắc mãi trong tim những lời yêu thương ấy, chan chứa lòng nhau qua câu hát ân tình…
Mai xa rồi anh gởi nhớ lại con tim, gởi cho quê hương thêm màu hoàng hôn Châu Thới.
Vần thơ chưa viết trọn lời, mà sao câu hát sáng ngời tình quê…
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng các tác phẩm của tác giả Việt Ngữ với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 003 - 2014/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/12/2014 giữa Tác giả: Việt Ngữ và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.