BÔNG BƯỞI HOA CAU
Nhạc: Bắc Sơn
Vọng cổ: Thế Châu
Nhạc:
Tóc con dài để cài bông hoa lý, mẹ lượm từng bông bưởi trắng con gội đầu.
Mẹ kể chuyện xưa bông bưởi với hoa cau, mẹ dạy từng câu hò lý ca dao.
Nắng khô buồn nhuộm vàng sân ngõ trúc, Nghỉ chõng đưa heo hút con nghe buồn.
Chừng lưng lửng cơm mẹ gói trong mo nan, mẹ lên ruộng sâu gặt hái nuôi con.
Con chợt nhớ vườn cau trước cửa, rồi con chợt nhớ vườn bưởi sau hè.
Mẹ không còn lượm từng bông bưởi trắng, cơn nhẹ gió bông trắng rụng… đầy…. sân
Vọng cổ:
1/ Mẹ ơi con nhớ làm sao thuở con còn bên mẹ chiều chiều ngồi trước thêm nhà tựa vào ngực mẹ để mẹ âu yếm đôi tay chải tóc. Mắt com lim dim nghe lời mẹ kể chuyện đời xưa tích người con gái ngày xưa vì mang nỗi hận thất tình mà đành cam lìa bỏ cõi dương… trần.
Mộ nàng mọc lên một loài cây như mang tâm sự của riêng nàng.
Thân quanh nhánh cây cành mọc đầy gai nhọn, trái lại mang lấy ruột chua và vỏ đắng cay khi nàng lâm chung.
Cô nguyện với cao dày cây sẽ kết hoa trắng thơm khi kết trái.
Người sau thương cảm thường lượm những cành hoa trinh, chắt lọc làm dầu gội đầu cho con gái…
Lý Qua cầu:
Ngày xưa phận nữ nhi nhục hèn.
Đoạn trường oan khiên câm nín phận hồng nhan suốt kiếp vương mang.
Bến đục hay trong do phận may hay rủi riêng dành.
Trời cao kia bắt đắng cay đành mang cay đắng.
Cho suốt đời riêng đày đoạ tới hôm nay được thấy công bằng.
Lý Trăng soi (đoạn cuối):
Tuy đời nay, đời con gái đã biết dành tự do.
Tâm tình thiêng liêng phụ nữ mang riêng.
Trọn mộng thương chồng trọn dạ thương con.
Về vọng cổ:
2/ Mẹ muốn dạy cho con dẫu sau này vào đời tranh sống, trí tuệ con có thể sánh tài cùng những trang tu mi nam tử, nhưng có một điều con phải nhớ đừng quên sứ mạng thiêng liêng là làm mẹ thương con làm vợ thương… chồng.
Đừng quá trớn tự do đua đòi văn minh chanh khế bưởi bòng.
Mang nặng đẻ đau tự hào là đàn ông không làm được, là nỗi nhọc nhằn nhưng là tâm huyết yêu thương.
Mẹ đã một đời thương khó với chồng con, cực nhọc gian lao vì chồng con là hạnh phúc.
Mẹ vẫn vui sống trọn lòng yêu thương chân thật, nếu thiếu nó thì cuộc đời mẹ sống có gì vui…
Nhạc:
Con sẽ nhớ vườn cau ấy mãi, và con sẽ nhớ vườn bưởi trọn đời.
Để khi nào mùa thu rụng lá, con lại nhớ bông bưởi rụng đầy sân.
Bông bưởi thơm vườn bưởi, đâu nữa để gội đầu.
Nhớ câu hò điệu lý, mang giai điệu lời ru.
Đừng bay mà mòn mỏi sức chim, rồi bơ vơ cánh lạ, sợ không kịp về cây xưa
Bông bưởi thơm vườn bưởi, đâu nữa để gội đầu.
Nhớ câu hò điệu lý, mang giai điệu lời ru
Đừng bay mà mòn mỏi sức chim, rồi bơ vơ cánh lạ, sợ không kịp về cây xưa
Sợ không kịp không kịp về cây xưa cây xưa
Sợ không kịp không kịp về cây xưa cây xưa
Vọng cổ:
5/ Mẹ ơi nay về lại mái nhà xưa thì thềm cũ rêu phong hoa bưởi hoa cau rụng đầy sân vì mẹ không còn nữa vắng bóng mẹ hiền với lời ru êm ái cùng với dáng mẹ lom khom lượm từng bông bưởi trắng để làm dầu gội đầu con gái theo tích chuyện xưa mẹ kể những trưa… buồn.
Con chăm chú đi lo tìm lượm những dấu thân thương của mẹ hiền.
Trên những di vật ngày xưa mẹ từng nằm ngôi đi đứng, tất cả vẫn còn đây mà mẹ đã đi đâu.
Từng đợt gió lay làm rụng hoa bưởi hoa cau, con tưởng tiếng mẹ chạy về mừng con mẹ.
Đứa con gái dẫu lận đận tranh tài cùng thiên hạ, lòng vẫn nhớ không quên lời mẹ xưa dạy bảo ân cần.
Lý năm căn:
Ầu ơ ơ ầu ơ
trèo non mới biết non cao
hương bưởi với hương cau
hoà theo vọng ru của mẹ
dù trăm hương mới ngày nay
làm sao thơm thắm bằng
hương bưởi mẹ hiền xưa đã gội đầu con.
Về vọng cổ:
6/ Mẹ ơi bỡi bận lo cuộc sống đua tranh để mưu tìm sự nghiệp, ngày nay đời con có thể ngẩng cao đầu cùng thiên hạ thì mẹ của con không còn sống ở trên đời.
Ầu ơ con cá Lý ngư sầu tư biếng lội, com chim trên cành sầu cội biếng bay.
Bao nhiêu vàng ngọc trên đời, cũng không mua được nụ cười mẫu thân.