SAO EM NỠ VỘI LẤY CHỒNG
Nhạc: Trần Tiến
Vọng cổ: Thế Châu
Nhạc
Nam: Lời ru buồn nghe mênh mang mênh mang
Sau lũy tre làng khiến lòng tôi xôn xao
Nữ: Ngày lấy chồng em đi qua con đê
Con đê mòn lối cỏ về
Có chú bướm vàng bay theo em
Nam: Bướm vàng đã đậu cây mù u rồi
Lấy chồng sớm làm gì? Để lời ru thêm buồn
Ru em thời thiếu nữ xa xôi
Còn đâu bao đêm trăng thanh
Tát gàu sòng vui bên anh
Nữ: Ru em thời con gái kiêu sa
Em đố ai tìm được lá diêu bông
Em xin lấy... xin lấy, làm chồng...
Vọng cổ
Nam: Em ơi! Lời đố của em anh đã coi như là lời thách cưới, anh đi tìm lá diêu bông như chàng nho sĩ bụi hàn xưa lặn lội gió mưa tìm chày ngọc về bến Lam Kiều dâng sính lễ nhưng có ngờ đâu vừa về đến làng xưa đúng lúc tiếng pháo nổ vang tiễn đưa em lên xe cưới để … theo chồng.
1/ Cầm nhánh lá diêu bông anh cũng nghe tan vụn theo xác pháo thắm máu tim hồng.
À ơi ! Nụ tầm xuân nở ra xanh biết, em có chồng rồi anh tiếc lắm thay.
Nữ : Chứ à ..ơ ... Ba đồng một mớ trầu cay, sao anh về muộn trễ ngày em còn không.
Nam: Bây giờ em đã có chồng, em vui pháo đỏ rượu hồng mà tim hồng anh ứa máu.
Phong Nguyệt:
Nữ: Tình xưa đã dang dở
Người xưa có quên nhớ
Vu quy cầm tay chồng
Ngẩn ngơ tiếc thương lời chưa trao
Mà bao nhiêu mùa xuân tươi
Nam: Lời em đố xưa đó
Mà sao sớm quên thế
Anh coi là câu thề.
Về vọng cổ câu 2
Nữ: Anh hỡi! Anh ơi! Lời vui đó năm xưa bật ra trong khi em vui miệng nhưng anh cũng hiểu cho em đời con gái được mấy lần xuân đi trên tuổi mà người đi xa không một lời kết ước làm sao em ôm mãi cái kiên trinh chờ đợi tuổi xuân mòn.
Nam: Anh giận em, tại sao em nỡ vội đi lấy chồng.
Người xưa chờ đợi, mười năm không phai son sắc, sao em chẳng ráng chờ anh thêm đôi tháng hoặc một năm.
Nữ: Anh ra đi như chim bay cá lặng, bặt tăm. Dẫu thương cũng khó âm thấm đợi ai.
Nam: Anh tưởng giếng sâu anh nối sợi dây dài, hay đâu giếng cạn anh tiếc hoài sợi dây.
Nhạc:
Nữ:Ru em thời thiếu nữ xa rồi
Còn đâu bao đêm trăng thanh
Tát gàu sòng vui bên anh
Ru em thời thiếu nữ kiêu sa
Em đố ai tìm được lá diêu bông
Em xin lấy làm chồng
Nam: Ru em thời thiếu nữ xa rồi
Mình tôi lang thang muôn nơi
Đi tìm lá cho em tôi
Ru em thời thiếu nữ hay quên
Thương em tôi tìm được
Nữ: Lá diêu bông, diêu bông, hỡi diêu bông
Nam: Sao em nỡ vội lấy chồng
Diêu bông hỡi diêu bông
Sao em nỡ vội lấy chồng
Diêu bông hỡi diêu bông
Sao em nỡ vội lấy chồng?
Vọng cổ
Nữ: Anh ơi! Bất ngờ nhìn thấy anh ngơ ngẩn nhìn theo đám rước dâu em theo chồng về sứ lạ giữa tiếng pháo nổ vang mà hồn em chết lặng như người con gái ngày xưa nhớ thương mỏi mòn đang hấp hối khi chàng thôi hộ nho sinh trở lại thì nàng đã về thiên cổ chàng không kịp ngậm ngùi vuốt mắt người thương lệ đổ như mưa giữa khi lòng đang dậy cơn bão tố muôn … trùng.
5/ Tích niên kim nhật thử môn trung nhân viện đào hoa tương ánh hồng.
Nam: Nhân viện bất tri hà sứ khứ, đào hoa y cửu tiếu đông phong.
Nữ: Anh ơi! Thôi đã lỡ rồi một chuyến sang sông, ngoảnh mặt lại chỉ thấy Trường Giang sống dậy.
Nước mắt tuôn rơi theo dòng sông nước chảy, ngược nước sang ngang đời tôi đã lỡ mộng tương phùng.
Nhạc
Nam: Ru em người con gái hay quên
Thương em tôi tìm được
Nữ: Lá diêu bông, diêu bông hỡi, em đã vội đi lấy chồng.
Về vọng cổ câu 6
Nam: À …ơ ... Thuyền ai đã tách bến sông sâu, ai ngồi, ai câu, ai sầu, ai thảm.
Ai thương ai cả buồn trong phơ phất mưa xa, trời nghe nằng nặng còn ta nghe buồn.
Nữ: Tiếc thương là cũng phụ phàng
Anh về nối lại phím đàn đứt dây.
Nam: Lá diêu bông tặng ai đây
Người xưa ly biệt người sau thêm sầu.