CÔ GIÁO VỀ BẢN
Tân nhạc: Trương Hùng Cường
Vọng cổ: Lâm Viên
Nhạc
Nam: Năm ấy từ miền xuôi xa xôi
Cô giáo người Kinh lên với bản làng
Nữ: Sông Khuối Nậm nhẹ reo reo hát.
Hát cùng bầy em bé vang núi rừng
Nam: Cô giáo dạy bầy em thơ ngây.
Yêu núi rừng ruộng nương quê hương
Ơ... Cô giáo hiền như con nai rừng
Bản làng đây núi ngàn cao lắm
Vì đàn em cô giáo về cùng dân
Nữ: Vượt đường xa qua đèo qua suối
Suối suối ngàn hoa, lá rừng theo bước chân cô giáo lên làng
Ríu rít đàn em bé chào từ lúc cô giáo về
Núi rừng đây thêm sáng, bếp lửa đây thêm hồng
Em bé ngày càng thêm ngoan ngoan
Nam: Dân khắp bản càng thêm yêu cô
Ơ... Cô giáo đẹp như hoa mai rừng
Vọng cổ
Nam:Nhẹ gót chân son cô giáo miền xuôi về nơi bản nhỏ, con suối trong xanh reo mừng rộn rã, bầy em thơ hối hả… ra chào.
1. Cô giáo người Kinh, giọng nói ngọt ngào.
Nữ: Tiếng khèn ai thêm bổng trầm réo rắt, rẻo núi sáng bừng, lòng em cũng lâng lâng.
Nam:Da trắng, má hồng, e ấp những bước chân, tóc mây mềm như sương chiều bãng lãng. Đón cô về bản nhỏ đìu hiu, đón tình rộng lớn nâng niu những tâm hồn thơ bé…
Lý tầm quân
Nữ: Xa phố phường, xa ánh đèn lung linh
Không quản chi những gian nan nhọc nhằn
Về nơi bản làng trên từng rẻo cao
Lòng vẫn khát khao, bao nhiêu ước mộng
Nam: Núi rừng bấy lâu, vẫn đợi chờ nôn nao….
Vọng cổ
Nữ: Nhìn dòng Khuối Nậm xanh trong như ngọc, nhớ ánh mắt năm xưa hiền hậu… sáng ngời.
2. Căn dặn nước non giữ lấy nghiệp trồng người.
Nam: Lời Bác dặn, còn âm vang trong tiếng suối, đón cô về rừng núi cũng vi vu.
Nữ: Nguyện trong lòng dạy dỗ các em thơ, biết chữ, biết yêu lấy bản làng thân thuộc. Biết công ơn của những người đi trước, dâng hiến cho đời, cho non nước hôm nay….
Nhạc
Nam: Như bóng hình người thương quê tôi
Cô giáo miền xuôi lên với bản làng
Có những ngày cùng dân lên rẫy
Lúa mườn mượt xanh cô vui vun trồng
Nữ: Trên trán giọt mồ hôi lăn tăn
Đôi mắt hiền hiền vui long lanh
Nam: Ơ... Cô giáo đẹp như bông hoa rừng
Nữ: Bản làng đây có nhiều em bé
Miệng cười như nắng tỏa ngày xuân
Nam: Bản làng trông mong vào cô giáo
Sớm sớm chiều cô giáo làng chăm các em cho chóng nên người
Nữ: Ríu rít bầy em bé chào từ lúc cô giáo về
Núi rừng đây thêm sáng, bếp lửa đây thêm hồng
Em bé ngày càng thêm ngoan ngoan
Nam: Dân khắp bản làng thương yêu cô
Ơ... Cô giáo đẹp như hoa mai rừng…Ơ... ờ...ơ...
Vọng cổ
Nữ: Bàn chân em đã quen với đường xa núi dựng, trái tim em đã yêu rồi cuộc sống giữa vùng cao biết bao nghĩa…
5. …bao tình. Điệu hát Then em đã thuộc cho mình.
Nam: Chim trong tổ bay ra ngơ ngác, trai gái vui đùa, nghe tiếng hát đứng lặng nghe…
Nữ: Đàn tính đây, em khảy say mê, ruộng nương này, em cùng dân cày cấy. Chiếc áo Chàm đã mua hồi năm ngoái, chờ buổi chợ phiên em trẩy bước tưng bừng.
Nam: 6. Chiếc ô xòe che vạt nắng chiều xuân, người của bản nói cô giáo như đóa mai rừng mới nở…
Nữ: Thương tiếng nói cười của đàn em nhỏ, em gìn lòng gắn bó với bản vùng cao.
Nam: Pắc – pó của mình, Khuối Nậm vẫn xôn xao, ánh mắt Bác như sao trời soi tỏ. Vui với tình cô dành cho bản nhỏ, giữ tấm lòng son như Người đã dặn dò.
Nữ: Đàn em khôn lớn, lần lượt đi xa, về với Thủ Đô, gửi cho cô lời thăm hỏi. Bản nhỏ, rẻo cao cô giáo còn ở lại, nắng sớm sương chiều chăm dạy các em thơ…