DIỄM XƯA
Tân nhạc: Trịnh Công Sơn
Cổ nhạc: Phạm Văn Phúc
Nhạc:
Mưa vẫn bay bay trên tầng tháp cổ
Dài tay em mấy thuở mắt xanh xao
Nghe lá thu mưa reo mòn gót nhỏ
Đường dài hun hút cho mắt thêm sâu...
Mưa vẫn hay mưa trên hàng lá nhỏ
Buổi chiều ngồi ngóng những chuyến mưa qua
Trên bước chân em âm thầm lá đổ
Chợt hồn xanh buốt cho mình...xót... xa....
VỌNG CỔ :
1/Mưa vẫn bay bay hắt hiu vào nỗi nhớ, tháp cổ hôm nay chuông chiều ngân nga đổ, tóc xoã bờ vai mấy thuở mắt xanh....buồn.
Nghe lá thu mưa, gót nhỏ reo mòn.
Đường hun hút mắt thêm sâu kỷ niệm, buổi chiều ngồi trông những chuyến mưa qua.
Chợt nghe hồn mình xanh buốt xót xa, trên bước em qua có lá đổ âm thầm.
Mưa vẫn rơi đều hàng lá nhỏ bâng khuâng, mắt biếc hao gầy dài gót chân trên lá...
2/ Mưa vẫn còn rơi sao em không lại, phố cũ chiều nay nhớ mãi vết đau vùi...
Để buồn áo gầy vai ngơ ngác bùi ngùi.
Làm sao có nhau khi mưa giăng ngập lối, khi cõi đi về chan chứa nỗi niềm riêng.
Gót chân mềm em nhẹ bước hoa tiên, xin hãy về mau dẫu muộn phiền giăng kín
Thầm gọi tên em dáng gầy nâng phím, gọi muà Thu về cho sầu tím lên cao...
Nhạc :
Chiều nay còn mưa sao em không lại
Nhớ mãi trong cơn đau vùi
Làm sao có nhau hằn lên nỗi đau
Bước chân em xin về mau...
Mưa vẫn hay mưa cho đời biến động
Làm sao em nhớ những vết chim di
Xin hãy cho mưa qua miền đất rộng
Để người phiêu lãng quên mình lãng du...
VỌNG CỔ :
5/Mưa vẫn mưa bay cho một đời biển động, cho bờ cát nghiêng nghiêng nối dài tay sóng, để biển nhớ tên em khơi gió lộng đêm..........nào.
Mưa xuống đời em vây kín những giọt sầu.
Nỗi đau nào đã hằn sâu lên mắt và tuổi mộng nào ngồi khóc đã nghìn thu.
Che lệ mi nhoà sầu tím hoang vu, mơ kết mây Thu giữa chiều hoang biền biệt.
Bia đá không đau hỏi làm sao em biết, những vết chim di cũng mờ mịt gót chân ngà...
LÝ CON SÁO
Mưa... vẫn mưa bay..
Trên tháp cổ ru hồn thương đau.
Tay dài mấy thuở xanh xao,
Nghe Thu mưa réo rắt cung sầu.
Gót chân nghe lá xạc xào...
Hun hút đường dài cho thêm khát khao,
Bước chân em hãy quay về mau.
Mưa rơi làm sao ta có nhau?
Những vết chim di sẽ biết đi về đâu?
(về vọng cổ )
6/.... Biển động chiều mưa đưa sầu con sóng, đôi mắt xanh xao ngồi mơ bóng em về...
Liễu bước sơn khê bàn tay buông lối ngõ, muà Thu nào mấy thuở nắng lung linh?
Mưa qua miền đất ân tình..
Để người phiêu lãng quên mình đang lãng du....
.................................
(17-12-2008)
Tác giả Phạm Văn Phúc là Trung tá Công An. Anh từ trần vào lúc 4h00, ngày 11/10/2020. Hưởng dương 57 tuổi. An táng tại Hoa Viên Nghĩa Trang (Bình Dương).
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam kính thông báo đến bạn hữu gần xa và xin chia buồn cùng gia đình Tác giả Phạm Hồng Phúc.
FB: https://www.facebook.com/tgphamvanphuc