BỜ TRE QUÊ NỘI
Việt Ngữ
Đoản khúc Lam Giang
Con đường làng năm xưa, bao nắng mưa âm thầm vui sớm trưa
Chiều nay dắt con đi về, sao nhớ nhiều năm tháng dài gian khó
Đời thật nhiều đắng cay, kia lủy tre nơi ba im lìm ngủ say
Trời mưa tuôn nào hay, mưa ướt thân ba rồi, gió lạnh tấm thân về khuya
Nghe lòng đầy bâng quơ, thương nhớ đến bơ vơ
Sương gió đến bao giờ mà lòng ba đau, càng nhớ thương ngày nao
Càng nhớ càng đau.. Đây lối mòn chiều xưa vẫn còn, ba vẫn thường về qua lối này
Nắm lấy tay con ba nguyện cầu, cầu mong gian khó qua nhanh, cho đời thêm xanh
Để ba yên lòng khi về thăm, chốn xưa quê nghèo ân tình còn nguyên bên lủy tre…
Vọng cổ
1. Ba dẫn con đi trên con đường làng chiều quê nội, qua lối mòn củ ngày xưa ba lặn lội ra… đồng.
Bước thấp bước cao ghi dấu trong lòng.
Con ơi thuở quê nội chìm trong khói lửa, tay bưng bát cơm đầy xẻ nữa chia đôi
Nhà nội nghèo đồng ruộng thấm mồ hôi, ướt từng cây lúa với những củ khoai mì
Năm tháng xa rồi ba vẫn còn ghi, thời ấy loạn ly nhà nội nghèo xơ xác…
2. Căng tạm mãnh dù tây bên bờ tre củ, nội đã ru ba bao giấc ngủ êm đềm
Mưa gió từng đêm ướt lạnh vai mềm.
Vậy mà nội con vẫn âm thầm che chở, tay ôm con khờ tay đỡ hạt mưa sa
Nội con cơ hàn nhưng tình cảm bao la, tình yêu quê hương càng đậm đà sau trước
Đây bờ ruộng ngày xưa ba từng đếm bước, nay dắt con về: ba trước con sau…
Lý Mỹ Hưng
Bờ kênh ba thường thả trâu ra đồng
Còn in kỷ niệm quê nghèo khó khăn trăm chiều
Nhà tranh mành phênh che vách thấm từng nỗi đau
Mưa gió xôn xao ngoài kia ướt thân về khuya
Ướt luôn tâm hồn khi chiều hoàng hôn phai nắng
Lắng trong cánh diều quê nội những ngày bình yên…
Vọng cổ
5. Chiều xuống mênh mông đàn trâu âm thầm ăn trên cống, ba mãi mân mê cánh diều trên đồng rộng quên nội con đang ngóng ba… về.
Sương lạnh dần rơi đêm xuống cận kề.
Ba ham chơi nên lùa trâu về muộn, để nội c on chờ bên đồng ruộng rưng rưng
Thấy ba về lòng nội có mùa xuân, tuy mắng chửi nhưng vui mừng gặp lại
Đàn trâu no nê vô chuồng đi ngủ ngái, thương quá quê hương bên mái tranh chiều…
Phi vân điệp khúc (đoạn cuối)
Mái… mái tranh quê nghèo nhưng tình thương
Chứa chan trong lòng, nay về đây dắt con trên đồng
Sao lòng ba nhớ hoài bao giấc mơ
Đâu ngày xưa thả dìu bay tuổi thơ
Để chiều nay bước về trong ngẩn ngơ…
(vào vọng cổ câu 6)
Bao nỗi ngẫn ngơ cho lòng ba se thắt, chợt nhớ quê xưa nên ba dắt con về…
Đồng lúa vàng trải sóng ở ven đê, như đón ba về thăm quê nội
Gió chiều thổi áng mây trôi, đưa về kỷ niệm một thời nhớ thương…
(Cảm xúc về những lần ba dẫn con đi trên những con đường, bờ ruộng mà ngày xưa ba đã từng lẩm đẩm bước qua, nay ba dắt con về đã trùng lại dấu chân của ba ngày xưa, mai mốt khi lớn lên và trưởng thành con sẽ hiểu được lời ba... Ba viết cho con trai yêu dấu - Phạm Tấn Khang)
Ban Điều hành Kho tàng Vọng cổ Việt Nam được phép sử dụng các tác phẩm của tác giả Việt Ngữ với các nội dung được quy định tại hợp đồng Số: 003 - 2014/HĐTPSK - CLB, ký ngày 15/12/2014 giữa Tác giả: Việt Ngữ và CLB Sáng tác Vọng cổ Đồng Quê.