CHIỀU VỊ THANH
Trần Tuấn Kiệt
Ý CÁI MƠN
Chiều dịu êm, hàng cây đổ bóng
Xô dáng em nghiêng, nắng vàng thướt tha hồn nhiên
Phố khang trang. Đồng xanh lúa hát ca gọi mùa
Dòng Xà No bao chuyến hàng ngược xuôi
Khắp nơi nơi, tiếng cười vui!
Vị Thanh chuyển mình, rạng rỡ một thành đô!
VỌNG CỔ
1/. Chiều Vị Thanh, chiều thong dong chẳng vội. Tượng đá suy tư theo từng sợi khói. Sóng gợn lăn tăn bao điều muốn nói. Dòng Xà No con nước lớn đong… đầy.
Chiều dịu êm, như chiều của mọi… ngày.
Ai đợi chờ ai, từng giờ từng phút, giục tháp đồng hồ đếm vượt thời gian. Chiều Vị Thanh ai dạo bước công viên, thoang thoảng hương sen ươm tóc em mềm. Êm ái, mượt mà, xanh thảm cỏ non tơ, lắng đọng không gian, mơ màng theo câu hát.
DẶM
Hò… ơ... bao giờ trong vắt Xà No
Cầu qua Xóm Lá em cho anh về... (1)
2/. Câu ca dao chở bao điều khát vọng, của những tiền nhân đã từng sinh sống, bên kinh xáng Xà No, đã có tự bao… giờ.
Vậy mà đằng đẳng bao năm, cha đợi, mẹ… chờ.
Dòng Xà No giờ xanh trong, bờ kè tít tắp. Xóm Lá nặng ân tình ôm ấp hạt phù sa. Cây trái mượt mà, tươi sắc muôn hoa. Những chiếc cầu vắt ngang, miên man soi bóng nước. Lặng lẽ đi trong gió chiều lướt thướt, lòng rộn rã vui mừng theo từng bước chân đi.
NÓI LỐI
Dạo bờ kè xanh mát chiều nay
Lòng ngỡ ngàng tưởng như trong huyền thoại
Vị Thanh vươn lên… lên thành phố mới
Nhịp sống dâng tràn, phơi phới tương lai
VỌNG CỔ
5/. Còn nhớ không nguôi nơi đây xưa kia là vùng đất thép. Những đồng lác, đồng năn đã lần hồi thu hẹp, nhường những đoàn ghe chở đầy mía, khóm, đưa lúa gạo Việt Nam(2) danh tiếng thơm… lừng.
Nhớ những chiều xưa, mưa gió cũng ngập… ngừng.
Mía tơ biếc dâng mùa đường ngọt mật. Khóm, lúa rực vàng, tươi sáng nét thanh tân. Còn đó hôm nào lo chuyện ở, chuyện ăn, nhờ đoàn kết, chịu đựng, đồng tâm, vượt khó. Hạt ngọc trời cho từ tháng ngày gian khổ, mùa vụ bội thu, xóa đói, giảm nghèo.
6/. Hậu Giang như cô gái dậy thì trong tiết xuân sang, ngực căng tròn những mùa vàng trái ngọt. Ngấm giọt phù sa, môi hồng, má thắm, tha thiết yêu đời, vị ngọt, Vị Thanh. Đâu dám nghĩ sớm chiều từ vùng đất sâu, xa, em bước ra, những bước đi kỳ diệu. Những bước đi chỉ mình em mới hiểu, “Tăng tốc, mở lòng” kịp chị, bằng anh. Hậu Giang ơi! em xanh tươi muôn thuở, nhựa đời xuân còn nóng những công trình.
Em vẫn là em – cô gái nguyên trinh
Chờ khai phá những đầu tư xây dựng
Tô cho em thêm sắc hồng chín ửng
Rạng nụ cười chói sáng ánh bình minh.(3)
Cần Thơ 06/8/2013