ĐÊM NGHE BÀI VỌNG CỔ
Nhạc : Bắc Sơn
Lời cổ : NS Hồng Phượng
NHẠC
Đêm nghe bài vọng cổ
Ai đàn dây Long Xuyên
Mưa tuôn ngoài cửa sổ
Xao động nỗi niềm riêng
Khơi dậy mối tình hoài hương
Điệu đàn buồn dòng sông dòng suối, ôm lũy tre
Còn thương bụi chuối ở sau hè.
Bụi tre đầu ngõ để em chờ, mẹ về chợ trưa.
Đàn như dòng thác nuôi thảo nguyên.
Đàn gieo giọt nắng rớt bên thềm.
Đàn như giọt đắng buổi đêm lụn, canh tàn…đợi nhau. ái.
VỌNG CỔ
1. Đêm vắng tịch liêu nơi phương trời xứ lạ, bỗng từ đâu vọng đến làn điệu quê hương trỗi lên nghe não nuột ai đàn dây Long Xuyên một thuở đã …..xa vời..
Giờ lại được nghe nơi đất khách quê người
Tiếng đàn như gợi thương gợi nhớ, một buổi yên bình nơi góc nhỏ của quê hương.
Có người mẹ hiền luôn ngóng đợi tin con, đứa con xa xứ gần như đã quên rồi nguồn cội.
Nhớ bụi chuối sau hè, bụi chuối đầu thôn và người con gái đã cùng tôi sống trọn thời thơ ấu
NHẠC
Dòng sông nào, một bên đất lỡ, còn một bên lỡ dở sông bồi
Miền quê yêu dấu hỡi
Đêm nay nghe tiếng đàn buồn bất chợt ký ức hiện về.
Miền quê yêu dấu cuối trời xa
Của tình yêu, rặng tre, bờ đê, trong lòng ta
2. Tôi vẫn mãi không quên dòng sông bên bờ bên lỡ. Với những bờ đê, lủy tre xanh ngồi hóng hát buổi trưa hè…
Càng không thể quên người con gái đã từng ước hẹn thề…
Nàng thường khe khẻ bên tai tôi bài vọng cổ, giọng ngọt ngào làm ngây dại cả hồn tôi.
Nhưng nàng đã quên lời hẹn cũ cất bước sang ngang, từ đó tôi ra đi để bắt đầu làm thân viễn xứ.
Tay trắng độc hành nơi quê người đất khách, để cố quên nàng tôi đành rời bỏ quê hương…
NHẠC
Cớ sao mà lệ trào khi chợt nhớ
Nắng cuối ngày trên dòng sông Hậu Giang.
Bỗng chiếc xuồng em chèo khoan thai điệu múa.
Biết em về nơi nào, chèo mau đi kẻo tối.
Có một người trễ phà đau cuộc tình lỡ
Trú mưa chờ đợi phà thương bài vọng cổ……
6. Bài vọng cổ năm xưa em hát, Vẫn ngọt ngào dìu dặt bên tai tôi.
Có hình ảnh mẹ hiền đi chợ về trưa, có đàn em nhỏ hân hoan đứng đợi.
Nhớ dòng sông Hậu Giang vào cuối ngày nắng tắt, Khoan thai nhịp chèo em cất giọng ngân nga.
Nhớ ngày em theo chồng xây hạnh phúc, không biết buồn hay vui mà đôi mắt lệ trào
Cám ơn người đã dạo bản đàn buồn
Gợi lại trong tôi những hình ảnh cũ
Nhịp sống đua chen suýt làm tôi quên mất
Bài vọng cổ ngọt ngào ấm hồn dân tộc quê hương.
Tác giả, Nghệ sĩ Hồng Phượng đã cho phép Kho tàng Vọng cổ Việt Nam sử dụng và công bố tác phẩm trên https://vongco.vn kể từ ngày 09/01/2021.
Tác phẩm của Tác giả, Nghệ sĩ Hồng Phượng được xuất bản trên https://vongco.vn sẽ được hệ thống chủ động bảo vệ bản quyền nội dung số bởi DMCA. Do đó chúng tôi nghiêm cấm sao chép dưới mọi hình thức làm ảnh hưởng đến nội dung và nguồn gốc tác phẩm. Vui lòng tôn trọng bản quyền tác phẩm, công sức và sự sáng tạo của Tác giả, Nghệ sĩ Hồng Phượng và của Kho tàng Vọng cổ Việt Nam.