TRẢ LẠI
Nhạc: Mạc Phong Linh
Nhạc:
Trả lại anh đêm dài chung đôi bóng dưới trăng sao
Trả lại anh con đường im bóng mát của ngày nao
Trả lại anh ánh đèn công viên đó dưới mưa bay
Những đêm chúa nhật nghe phố phường khua gót dày
Trả lại anh ân tinh xa xưa đó dưới trăng sao
Trả lại anh đôi vòng tay âu yếm nụ cười trao
Trả lại anh kỷ niệm yêu thương đó sống bên nhau
Đến nay trớ thành xa cách rồi còn đâu...
Vọng cổ:
1. Anh ơi thôi hãy quên em đi về đắp xây tình mới. Em xin trả lại anh những tháng ngày mong đợi, và những kỷ niệm tình yêu đẹp nhất...trong...đời...
Xin trả lại anh những ân ái nụ cười
Trả lại cho anh những lời thương tiếng nhớ, những buổi hẹn hò bên Hồ Than Thở mộng mơ
Trả lại cho anh những đêm trăng sáng nên thơ, anh nguyện vì em sẽ hái lấy sao trời
Để làm món quà trong ngày cưới cho em, ôi quá êm đềm những lời yêu anh ngỏ.
2. Đà Lạt ơi em đớn đau nói lời giã biệt, để cố quên đi những buồn thương thê thiết trong đời
Thương nhớ làm chi hình bóng của một người
Em không còn đợi chờ hoa Mimosa nở, anh dìu em về qua những con phố rợp màu hoa
Em không còn trau chuốt lại giọng ca, bởi anh đã xa còn ai mà thưởng thức
Em khép chặt đời hoa giữa đô thành nô nức, chúc anh bên người mãi hạnh phúc dài lâu...
Nhạc:
Người đã ra đi không thấy về
Tình yêu chôn sâu trong lặng lẽ
Còn chăng bao đớn đau
Lệ rơi đêm nhớ nhau
Ngày vui xưa đã tàn như nắng chiều
Vọng cổ:
5. Em bồi hồi giở lại từng trang nhật ký. Để sống lại ngày xưa với những kỷ niệm êm...đềm...
Một thuở mộng mơ em còn biết đâu tìm
Em gởi niềm riêng theo gió chiều phiêu lãng, mối tình đầu còn sâu nặng lắm anh ơi
Ngày hôm nay mình mất nhau thật rồi, đời của em như cánh chim trời trong đêm tối
Biết về đâu trước đường đời muôn lối, ôm nỗi cô đơn giữa cát bụi đô thành.
Nhạc:
Để rồi đêm nay buồn trong xa vắng nhớ mong ai
Người đã quên tôi rồi sao tôi vẫn còn chờ mong?
Và nhìn áng mây chiều tan theo ánh mắt đăm chiêu
Sống trong chuổi chuỗi ngày ôm nổi buồn quạnh hiu.
Về vọng cổ câu 6:
Biết xa anh là mang nhiều thương nhớ, đã nhiều đêm em lệ đổ trong lòng
Mong thời gian sẽ là liều thuốc anh ơi, để em có lại niềm vui theo năm tháng
Trả anh cay đắng mộng vàng
Nước mắt hai hàng, xin gọi cố nhân ơi.