HUYỀN THOẠI HÒN MỒ CÔI
Bs. Nguyễn Thanh Điền
NAM XUÂN
Xuân, Hạ, Thu, Đông, bốn mùa cây thay lá.
Mùa Thu này lã chã lá vàng rơi.
Ta nhớ lại thuở xa… xưa. Chuyện kể lại rằng.
Trên vùng biển Kiên Giang. Ở mảnh đất Kiên Lương.
Muôn dân sống đời bình an.
Bỗng đâu có một con Thuồng Luồng.
Hay ăn thịt ngư dân hiền lành.
Gây đau thương tang tóc cho bao người.
Mọi người phải sống cuộc đời lo âu.
Hai cha con, một lòng, tìm cách giúp dân làng.
Để mọi người được an lành.
Sống cuộc đời thắm tươi.
Sau nhiều lần thất bại.
Cha quyết định tẩm thuốc độc vào thân.
Để cho con quái vật ăn thịt người.
Sẽ tiêu đời quỷ quái dã tâm.
Câu1: Kiên Lương ơi! Nét đẹp của núi đá hòa quyện vào biển xanh làm lòng tôi xao xuyến.
Hòn Phụ Tử vẫn rêu xanh theo cùng năm tháng
Che chở cho con vượt qua sóng gió muôn …trùng.
Hai khối đá vô tri làm rung động lòng người.
Hòn đá lớn dáng nghiêng nghiêng che chở hòn đá nhỏ,
Qua bao cuộc thăng trầm vẫn sừng sững giữa biển Đông(-)
Cha đã hy sinh đời mình cho làng xóm yên vui.
Con buồn đau ôm xác cha khóc suốt canh tàn.
Bỗng dưng trời nỗi cơn sấm sét, mưa to,
Nơi hai cha con đã biến thành hai hòn đá(-)
Câu 2: Hòn Chong có vẻ đẹp thiên nhiên dịu hiền quyến rũ.
Bãi Dương thẫm xanh, Sơn thủy hữu tình.
Hòn Phụ-Tử quấn quýt bên nhau như bóng với hình.
Khi chiều về Bãi Dương êm đềm thơ mộng,
Trai gái hẹn hò đùa giỡn với biển yêu(-)
Chùa Hang nằm sâu trong lòng đá thâm u,
Ngọc Tuyền là em gái Chúa Nguyễn Ánh.
Đã mất tại đây nên Chúa xây chùa thờ phụng,
Từ đó nơi này có tên gọi Chùa Hang.
XẾ XÃNG
Ôi! Bão tố, mưa giông,
Trong một chiều Thu, làm Hòn Phụ rã rời.
Hòn Tử một mình buồn bã ngóng trông…
Biến cố thiên nhiên, chia rẽ tình cha con,
Hòn Phụ ra đi mãi mãi không về.
Hòn Tử một mình giữa biển cả bao la…
Ngày tháng buồn trông nghe sóng rì rào.
Để lại cho đời bao lưu luyến nhớ mong.
VỌNG CỔ
Câu 5: Giông tố cuồng phong làm cho hòn đá cha gục ngã,
Bỏ lại hòn con trơ trọi chốn dương …trần.
Hòn đá con đứng chơ vơ bị sóng biển dập vùi.
Cha ra đi biết bao giờ trở lại,
Bỏ con một mình buồn bã nhớ thương(-)
Mưa nắng bão bùng giờ chỉ còn lại mình con,
Cha đã ra đi vào biển sâu vĩnh viễn.
Để lại trần gian bao niềm luyến tiếc,
Cảnh đẹp ngày xưa nay đã đâu rồi?
Câu 6: (Ca lồng) TRĂNG THU DẠ KHÚC
Bãi Dương thơ mộng,
Chiều nay nghe sóng ru.
Biển xanh thẫm màu,
Hòn Tử nghẹn ngào.
Chiều nay buồn ngóng bóng cha,
Nước xanh, biển mặn giỡn đùa cùng nhau nơi Bãi Dương.
Mây chiều nhẹ trôi, gió thổi lạnh lùng,
Gởi bao tâm sự về Kiên Lương mến yêu.
(Ca tiếp) VỌNG CỔ
Xin gởi về Kiên Lương chút niềm tâm sự,
Vương vấn lòng tôi khi đến nơi này.
Kiên Giang biển thắm tình người,
Nhớ Hòn Phụ Tử muôn đời khắc ghi.
Trọn đời nhớ mãi người đi,
Non xanh nước biếc rạng ngời sắc hương./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…