PHẬT HOÀNG TRẦN NHÂN TÔNG
Dương Kinh Thành
Ngâm hơi nam
Xả tắc hai phen chồn ngựa đá
Non sông nghìn thuở vững âu vàng”
(Một lớp Vân Long của Nhạc Lễ - Hát Bội)
Nam xuân (Có Vỗ trống cơm)
…Xa rồi. Bóng hình uy linh
Về một thưở anh minh, cả đức tài vẹn song.
Non sông sống thanh bính, trên dưới thảy một lòng
Như bóng không xa hình, gắn chặt bền keo sơn
Vầng dương Phật pháp, vua tôi dân hiền quy thuận
No ấm trong ngoài, ơn Giác Hoàng Trần Nhân Tôn
Giáo gươm binh khí, nằm hoen bụi dầy với thời gian
Để sáng danh Điều Ngự, Giác Hoàng Thiên thu./
Vọng cổ
1. Đứng giữa Hoa Yên “vân thủy bằng lòng, yên hà phài thú”. Dâng nén tâm hương tri ân sơ Tổ chợt thấy mình như sống lại thời vang son thạnh trị thưở vua Trần…
Chị ngả em nâng, “anh em đệm cả gối dài”…
Khi vó ngựa Nguyện Mông cày nát khắp vùng Âu Á, nước Đại Việt hai lần đáng tan tác bước xâm lăng. Hàm Tử, Chương Dương, Bạch Đằng, Tây Kết những chiến công, Hội Nghị Bình Than, Diên Hồng còn vang dội. Giác Hoàng Hoàng đó Trần Nhân Tôn tên gọi, thể hiuện đức tài “an dân hộ quớc”.
Ngâm dậm
“Khắp thấy cùng thương thiên tử đức
Sống không giúp thế trượng phu buồn”
2. Hai mươi mốt tuổi đầu lên ngôi hoàng đế, hai mươi ba năm sau từ biệt ngai vàng…
Sáu năm yên thân với chức Thái Thượng Hoàng…
Ngai vàng đỉnh chung có chi đâu mà giữ, giấc mộng bọt bèo như chóa mắt trần ai. Vui chi đâu với núi thẳn rừng dài, phiến đá tọa dấu hài vua bỏ lại, Để ngàn sau sử lưu truyền vĩ đại, không ở ngai vàng mà ngay tại nơi đây.
Ngâm
“Áo mão kim đai theo dòng nước
Chuông từ mõ trúc vọng chân không”
Lệ rơi thấm đá
Nhìn. Non xanh biếc xanh
Trời, mây như lá hoa
Quy về đ8ể chung màu giải thoát
KHăp nhìn ân tình sanh linh
Đó đây là anh em
Đó đây chung dóng máu
Luân lưu trong thân sầu khổ
Nào màng gì điều phú quý lẫn ngôi vua
NHìn thân của mình, đời người đầy đau khổ
KHóc đó với cười như mê lầm
Non sông gấm vóc cũng là bận vướng
Vạch lối bước đi. Núi rừng dang tay./.
Vọng cổ
5. Vậy mới hay Phật ở trong nhà chẵng phải tìm xa khó nhọc. Vì cội nguồn kia mình quên gốc rẽ nên ta đi tìm ta Phật ấy ở trong mình…
“Thị phi tiếng lặng, tham ái đã dừng”..
“Rèn kuyện mới nên: vô minh hết, Bồ Đề sáng, phiền não xa rồi đạo đức càng say”-
“Trong sạch giới lòng- trau dồi giới tướng, vẹn đủ trong ngoài nên Bồ Tát trang nghiêm. Tham thiền kén bạn nát thân khó hồi ân, học đạo thờ thầy dẫu nghiền nát xương óc cũng khó đáp ơn này”.
Ngâm dậm
Tứ đại trọng ân, muôn kiếp muôn đời
Không hoại không mất nên nặng dường bao.
6. “Ngựa cao tán cả - Diêm Vương nào nể đứa nghênh ngang, gác ngọc lầu vàng – ngục tối thiếu chi người yêu quý. Chuộng công danh lồng nghiên ngã- chức ấy phàm phu, say đạo đức dồi thân tâm định nên thánh trí”. Vua đó Tăng đây đời kia đạo nọ, nào có khác gì giữa Phật và ta. “Trong nhà có báu thôi tìm kiếm, đối cảnh vô tâm chớ hỏi thiền”.
Nơi này nên Thiền Phái Trúc Lâm
Điều Ngự Giác Hoàng – Pháp Loa – Huyền Quang tam tổ.
Phật giáo Việt Nam muôn ngàn năm rực rỡ
Công ơn khai mở tòa pháp trí vô biên./.
Lời chú thích của tác giả: Tác phẩm này được viết theo yêu cầu của cuộc vận động kỷ niệm 700 năm ngày Phật Hoàng Trần Nhân Tôn Nhập Niết Bàn (2007) Hải Long và Hồng Thằm thu âm đầu tiên dưới sự dàn dựng của của nhà giáo Kim Loan trường Nghệ Thuật Sân Khấu II và dàn nhạc cổ-nhạc lễ của nhạc sĩ Nhật Dũng. Năm 2004 nghệ sĩ Bạch Tuyết thu âm lân thứ hai trong album “NƯƠNG ÁNH ĐẠO VÀNG” cũng với dàn nhạc Nhất Dũng, do ĐẠO PHẬT NGẢY NAY phát hành.