BÀI VỌNG CỔ ĐƯA DÂU
Trần Thế Vinh
Nói lối:
Em lấy chồng xa, nên đêm vu quy bạn bè là tài tử
Tôi được mời đến dự bằng bài ca chép vội chưa in
Hát một mình
Nên câu đầu tôi lỡ nhịp…
1- Không nén được lời rung nên tôi giữ tim mình lên tay phím, dẫu giọng ca xưa có buồn đêm hôn lễ xin em hãy làm vui cho tôi vững tay… đàn.
Tích tịch tình tang câu vọng cổ muộn… màng.
Em cợt tình tôi trong đêm này và đêm nữa, đêm cuối cùng em xa thật là xa.
Kỷ niệm bây giờ còn lại xác pháo hoa, tay nâng rượu chia vui sao mà em khóc.
Tôi đến tiễn đưa một cuộc tình vừa mất, bằng bản nam ai buồn, chỉ buồn riêng cho ai hát !
2- Bè bạn của em không ngờ đông đến vậy, không chỉ riêng tôi em đừng ngượng lời chào.
Giọng nói đêm nay không còn hương vị ngọt… ngào.
Hãy để những riêng tư dành cho người trong cuộc làm hành trang buồn cho cuộc chia phôi.
Mùa mưa này chắc nhiều đợt lá rơi, trên chuyến xe hoa xin đừng ai lẻ bạn.
Nửa cuộc tình duyên qua bên sông cạn – như bến đợi và người chờ theo bóng lẻ cuối dòng sông...
5- Tôi đặt tựa bài này là bài vọng cổ đưa dâu
Nên buồn như lão đưa đò ngồi trông ra bến vắng
Gác mái dầm đơn đứng đợi cố nhân… về.
Con sáo sang sông con sáo vội xổ… lòng.
Em mang kỷ niệm của tôi theo về bến mới, gió bụi mù trời cuốn hút vạt áo hoa.
Đưa tay nâng giọt nắng xa, tay rung rụng trắng ngón là nợ duyên.
Lời hát đêm nay của người tài tử là tâm sự tình riêng -Tôi bám giữ mỗi nhịp đàn.
6- Nếu mai này em có trở lại bến sông xưa, xin đừng hỏi nhịp cầu kia gãy khúc.
Nước sẽ trôi đi dấu chân em ngồi giặt, áo sẽ nhầu từng lời hát khuya nay.
Tình tôi buồn như điệp khúc nam ai người ca sĩ hát bài ca đoạn tuyệt.
Lời hẹn năm xưa lỡ làng từng cung nhịp – câu vọng cổ ngày nay hát mãi chỉ thêm buồn.
Xa rồi một buổi chiều mưa
Gió giật rớt lá tay đưa vào đời
Thôi đừng mưa nữa mưa ơi
Cho người tình cũ còn phơi tóc thề.