CHA LÀ NÚI CAO HÙNG VĨ
Thích Quảng Thới
PHỤNG HOÀNG (8 câu)
Từ thuở ấu thơ tôi chưa hiểu ra tình thâm phụ tử, nên vô tình không thấy được sự hy sinh cao cả của người ... cha.
Mấy mươi năm qua gian lao vất vả
Người đã lo toan trong ngoài tất cả
Từ cơm áo gạo tiền, đến trong gia đình dạy dỗ đàn con. (chầu)
Có những lúc mưa đêm,
Cha đã chắn che, những giọt nước trên mái nhà
Vì muốn cho con được tròn giấc ngủ
Chính là tấm lòng, của tất cả những người cha. (chầu)
Bên mái nhà tranh,
Bao tháng năm qua, với hình bóng cha lành
Cực khổ nuôi con, còn dạy bảo học hành
Chỉ ước mong sao, con mình không còn thơ dại
Ăn học nên người, cho sau nầy đỗ đạt nên danh
Nhưng có ngờ đâu, sự nghiệp công danh ngày nay được thành tựu
Thì giờ đây đã vắng bóng cha hiền
Con biết tìm đâu, điểm tựa thiêng liêng trên cõi dương trần.
VỌNG CỔ
Câu 1: Bóng dáng uy nghi như núi cao hùng vĩ, tình cha thương con cao vút tận mây … trời. Công đức của cha không nói nên lời.
Người đã hy sinh cả khoảng đời tuổi trẻ, đến khi về già vẫn tiếp tục hy sinh (*)
Như lời Phật dạy trong kinh: “điều thứ chín miễn con sung sướng.” (-)
Tính sao có lợi thì làm, dù bị giam cầm chẳng màng tội lỗi.
Câu 2: Công cha như núi như non, gian lao vất vả cho con nên người. Mồ hôi nước mắt cha rơi, là muốn cho con có được nụ cười. Dù cha có bị người đời mắng chưởi, sỉ nhục hay đau lòng thì vẫn cam tâm (*)
Ân người ôi quá cao thâm,
Cho con cơm áo tấm thân nên người (-)
Bao lần cha khóc con cười,
Là bao tình cảm dạt dào thiêng liêng.
PHỤNG HOÀNG (câu 9 - 12)
Sau mười mấy năm ngồi ghế nhà trường miệt mài cùng đèn sách, thì bên cạnh đó sức khỏe cha già theo năm tháng cũng suy kiệt hao … mòn.
Nên không còn, sống ở dương gian
Con phải một mình, vào thở ra than
Ai chia xẻ ngọt bùi, ai khích lệ cho con. (chầu)
Ân cha như núi non
Làm chua xót lòng con, khi nhớ đến cha già
Mái tóc như mây, còn làn da thì đen sạm
Lao lực nên gối mõi lưng còng
Nuối tiếc cha già, vĩnh viễn lìa xa.
VỌNG CỔ
Câu 5: Người đã cho con biết bao nhiêu điều hạnh phúc, mà con không biết trân trọng nâng niu giây phút thâm … tình.
Để đến ngày nay cha đã khuất hình.
Chỉ còn lại nơi đây những chiếc áo quần cũ kỷ, con muốn giữ gìn để nhớ lại chuyện ngày xưa (*)
Bây giờ sớm nắng chiều mưa,
Ai người đưa đón cho con đến trường. (-)
Bao giờ tìm lại tình thương,
Có cha bên cạnh cho con phụng thờ.
(bỏ 4 nhịp)
Câu 6: Ôi! Gió bấc đêm đông, hay nắng trưa hè oi ả. Những chiếc lá vàng rơi, hay những cánh hoa sắc màu đón gió mùa xuân. Nhưng trong lòng con vẫn không thấy mùa xuân, chỉ thấy bùi ngùi khi mùa thu đã đến. Đâu còn chiếc võng đong đưa, cha không còn quạt giữa trưa hè nóng bức. Bao đêm con hằng thao thức, nhớ đến công cha là nước mắt tuôn trào.
Bây giờ trong giấc chiêm bao,
Thấy nhìn cảnh cũ công lao cha già.
Một đời nắng táp mưa sa,
Hy sinh tất cả cho ta nên người./.
7 giờ 50 ngày 25/06/2012 (ngày 07 tháng 05 năm Nhâm Thìn)
Thượng tọa Thích Quảng Thới hiện nay là Phó ban trị sự Giáo hội Phật Giáo tỉnh Bạc Liêu, trụ trì Chùa Huệ Quang (Bạc Liêu)
Với niềm đam mê cháy bỏng những giai điệu của bài vọng cổ và bài bản cả lương, Thầy đã không ngần ngại thực hiện nhiều CD ca cổ và nhạc Phật giáo được chính Thầy biên tập và phát hành rộng rãi tại các Chùa trong toàn tỉnh.
Không dừng lại ở đó, Thầy còn tập tành sáng tác được 2 bài vọng cổ đầu tay như: Cha là núi cao hùng vĩ, mẹ là suối ngọt hiền hòa. Không chỉ sáng tác vọng cổ, Thầy còn sáng tác nhạc, với những giai điệu dân ca dạt dào và sâu lắng!…