ĐÀ LẠT TÌNH YÊU
Thanh Quang
Nói lối:
Tôi chia tay với em đã hơn mười năm lẻ
Một cuộc tình sầu hai lối rẽ chia phôi
Em về cao nguyên tôi ở lại đồng bằng
Nghe từng lượn sóng chảy ngầm theo ký ức
Vọng cổ:
1/ Đường phố Đà Lạt đêm nay thoáng hoa mi-mô-sa đứng im lìm bên đường phố vắng. Để nuốt từng hạt sương đêm lóng lánh rọi quang ... thềm.
Tôi đi tìm em nhưng em mất đâu rồi. Gặp lại người quen nói rằng em đã chết, vào đêm buồn dưới một đồi thông. Mộ của nàng nằm bên dốc núi không tên, tôi tìm đến với lời cầu nguyện. Tôi ngậm ngùi quỳ trước mộ em, để nhớ cuộc tình sầu khi bóng chiều rơi xuống.
2/ Lần đó chia tay nhau em rơi nước mắt, đêm gió biển Bạc Liêu lất phất hạt mưa buồn. Trong tâm tôi em như nức nở từng lời. Đừng buồn nhé anh duyên mình không toại, bởi anh có vợ rồi mình không thể thành đôi. Chuyện tình mình chỉ bấy nhiêu thôi, dù xa cách vẫn ngọt ngào kỷ niệm. Tôi đi tìm em nhưng em không còn nữa, chỉ còn kỷ niệm buồn bên dốc núi cô đơn.
Lý chim quyên:
Chia tay nhau lâu rồi mà tôi chưa đến thăm em
Nay em đi xa rồi tôi nhớ thương trọn đời không phai nhạt tình em.
Đêm nay sương giăng đồi lòng tôi thương nhớ thiết tha
Thương nhớ em bao ngày qua tháng năm đêm dài, em có hiểu được lòng anh.
Qua tháng năm đêm dài ... em có hiểu được lòng anh.
Vọng cổ:
5/ Em ơi! Tôi đã mất em rồi, chỉ còn lại khúc nhạc tình theo năm tháng, nó cứ trỗi mãi trong tôi tháng năm dài dằn dặt. Nó không phím không dây không Hò Xang Xê Cống mà nghe lồng lộng trong tôi ai oán thăng ... trầm.
Đêm nay con trăng non chầm chậm xuống lưng đồi. Tôi lê bước lên con đường phố lạnh, cây dương liễu buồn rũ lá xuống hồ đêm. Chạnh lòng tôi một lữ khách tha phương, mà nhớ thương một chuyện tình Lang-Bi-Ang huyền thoại. Chuyện chàng Lang yêu Bi-Ang ngoài mộ tộc họ không được gần nhau cùng chết để vẹn thề.
6/ Núi Lang-Bi-Ang là hiện thân của cuộc tình miền sơn cước, chuyện bi tình ai dễ nào quên. Rồi một chuyện tình hai ngôi mộ dưới đồi thông, những cái chết để giữ trọn tình chung thủy. Tôi yêu hoa mi-mô-sa như yêu bạn tình tri kỷ, mà cả một đời tôi quý tôi thương. Đà Lạt đêm nay ngọn gió Nồm về lất phất bên bờ Hồ Xuân Hương ai cất tiếng tiêu buồn. Đà Lạt ơi! Một vùng cao nguyên vời vợi, bao nhiêu chuyện tình sầu của xứ sở thênh thang, từ giã em tôi trở về quê biển, mang theo một chuyện tình của vùng đất cao nguyên.