CHUYỆN HÒN VỌNG PHU
Lâm Viên
NAM:
Hiền phụ ơi, chiến trận đã tàn. Hãy đợi ta về vui ngày sum hiệp.
Đây Cổ Loa Thành, đây Đền Vạn Kiếp.
Đường về quê cũ chập chùng xa. Phu nhân, phu nhân, phu nhân …
VỌNG CỔ
4/. Phu nhân ơi, ta đã trở về đây từ nơi lửa loạn. Thúc vó câu băng ngàn vượt suối sao bóng cô thôn vời vợi muôn … trùng.
Tuấn mã ơi có phải mi đã mỏi gối chân chùng. Hay mi cũng bàng hoàng nhận ra con đường cũ, lối này Cổ Lũy, lối đó Vạn Xuyên. Nhưng núi rừng như trắc trở chập chùng hơn, có dãy Trường Sơn xuôi nước Nam dài vạn lý. Trong hoàng hôn chim dáo dác tìm tri kỷ, giữa chiều buông bóng cổ thụ dị thường.
Phu nhân … Phu nhân ơi! Nàng ở đâu … phu nhân …
5/. Đường về cô thôn sao đìu hiu quạnh quẽ, dưới ánh tà dương sương phủ nhẹ chân đồi. Hiền phụ ơi, nàng ở đâu rồi.
TRĂNG THU VĨ
Ngoài sân vắng lặng không người
Gia trung giăng đầy tơ nhện
Phòng the che dấu bụi mờ
Tìm đâu ra người mong đợi
Hỡi ngàn cây cỏ hoa
Hỡi trời cao thấu cho.
Có ai biết nàng ở đâu chỉ dùm ta với, hỡi suối hỡi sông hỡi muôn lối trăm đường (-)
Phu nhân, phu nhân
VỌNG KIM LANG
NỮ: Thiếp ở nơi đây, trên núi cao ven gành. Trong tháng năm ngóng chờ người về từ ải quan xa, trong bao gió sương lạnh lùng, bền lòng ẵm con vọng phu …
NAM: Lời nàng mơ màng êm đềm trong gió, ngỡ như sóng gào, mà nàng đứng nơi đâu (?) Tưởng đâu vẫn đây bóng hình mình bên mình chỉ trơ ngàn dâu. Ta mơ giấc mơ tao phùng, giờ sao đành vẫn chia lìa nhau …
NỮ: Chàng ơi thiếp đứng trên non, trung trinh chung tình sắc son. Tâm hồn gửi cùng núi sông nên dáng hình vọng phu.
(Về vọng cổ)
NAM: 6/. Trời ơi, nơi đỉnh đồi hoang lạnh, hình đá vọng phu cô quạnh giữa mây trời.
Ta đã về rồi sao nàng còn đứng mãi không thôi, ngàn năm sau vẫn một lòng chờ đợi.
Ta quỳ xuống đây không mong nàng tạ lỗi, bởi ngàn năm sau chưa hết tội với hồn nàng./.