BÀI CA DAO CUỘC ĐỜI
Lâm Viên
Lối
Nữ 1: Ầu ơ… Con hời con hỡi con ơi, bú no con ngủ mẹ ru hời hời, con nằm con nín con chơi, làm thinh con hãy nghe lời mẹ ru.
Lý Trăng soi
Bên vành nôi, đưa giấc con say nồng
Nữ 2: Những lời mẹ ru tiếng ru ơ hờ
Ơ ầu ơ nắng mưa sớm chiều
Trong lời ru, tình thương chan chứa như tiếng trời bao la
Nữ 1: Thầm mong con khôn lớn mai sau
Nên vóc hình như nghĩa vẹn tình thâm
Vọng cổ:
1. Nữ 2: Con có biết đâu những ý nghĩa thẩm sâu trong lời ru êm dịu chỉ biết đồng lúa hàng tre cánh cò bay lã đưa con vào giấc ngủ say… nồng…Hình ảnh quê hương từ ấy lớn trong lòng.
Nữ 1: Ngoại đã ru từ thuở mẹ còn thơ ấu, nay vẫn thuộc nằm lòng nên mẹ hát ru con.
Nữ 2: Lời ru dặt dìu bên giấc ngủ đầu non, con khôn lớn lời ru thêm thắm thiết. Từ hình ảnh đơn sơ quen thuộc bên mình, đến nhân nghĩa ân tình của quê hương đất nước.
Lý Năm Căn
Nữ 1: Ầu ơ con ngủ thật ngon
Còn cha chinh chiến chưa xong
Mai mốt con lớn khôn hơn
Chờ cha phút giây sum hiệp
Nữ 2: Lời ru lay láng dòng sông
Lời ru bao nỗi hoài mong
Với tấm lòng son nuôi khôn lớn con mình
2. Con vẫn nhớ không quên ngày đầu tiên đến lớp, nắm lấy bàn tay mẹ dìu con từng bước, líu ríu đôi chân con vấp ngã trên đường. Mẹ lại cõng con đi cho kịp buổi tựu trường.
Nữ 1: Đứng ngoài song nhìn con ê a từng chữ, lòng mẹ lâng lâng vui sướng biết là bao.
Nữ 2: Năm tháng cuộc đời ngắn ngủi như câu ca dao, càng học rộng hiểu cao con càng lìa xa mẹ. Lời ru xưa như một cơn gió nhẹ, con vô tình quên lãng với thời gian.
Lý Cái Mơn
Nữ 1: Tròn đạo con, mẹ mong con nhớ
Nhớ công ơn sinh thành dưỡng nuôi gian nan
Khắc ghi câu “Đời nhân nghĩa khó hơn bạc vàng”
Chờ mong con mẹ chờ bên sân
Nữ 2: Bao lá rơi bao thu sang
Con vẫn còn nơi đất lạ trời xa.
Vọng cổ:
5. Nữ 1: Con ơi, năm tháng đi qua với biết bao là thương nhớ, dẫu mẹ với con có muôn trùng cách trở con vẫn luôn luôn là đứa con bé nhỏ ngoan... hiền... Mẹ đã yên tâm dù thoáng chút muộn phiền. Những khát khao trong đục cả đời, mẹ chắt chiu dành dụm trong mấy lời ca dao.
Nữ 2: Con biết thuộc nằm lòng chín chữ cù lao, nhưng manh áo chén cơm dòng đời xuôi ngược. Phải lìa xứ xa quê bỏ dòng sông bến nước, bỏ lại câu ca dao năm cũ mẹ ru hời.
Lý Giao duyên
Nữ 1: Nuôi nấng con... thơ
Đâu tính ngày tính... tháng
Mang nặng trong... lòng
Rồi tay bế tay... bồng
Mẹ chẳng quảng gian... lao
Luôn ước luôn... mong
Khi con lớn con... khôn
Biết đi xa như một cánh chim trời
Biết tự đương đầu với những khó khăn
Bởi không thể nào mẹ sống đời với con.
6. Nữ 2: Có cha có mẹ thì hơn, không cha không mẹ như đờn đứt dây. Đờn đứt dây còn thay còn nối, mẹ mất đi rồi ai nối ai thay.
Nữ 1: Mẹ thì như mít chín cây, gió đông cũng sợ gió tây cũng buồn.
Nữ 2: Ôi câu ca dao đầu đời sau mà ngắn ngủi, mấy chữ mấy lời mà day dứt cả đời con.
Nữ 1: Lời ru giấc ngủ đầu non cho con cả ngọn suối nguồn yêu thương.