BẾN TRE ƠI!
Lâm Hữu Tặng
Vọng kim lang
Nam: sông nước quê hương
Trên bước chân xa rời
Mong ước sao một lần anh được về với quê em
Bến Tre ngát xanh hương dừa
Lòng dạt dào với bao niềm vui.
Nữ: Từ ngày đôi mình đôi mình quen biết
Với bao tháng ngày mình chung bước bên nhau
Vẫn luôn sắt son câu thề, tình nồng nàn thiết tha ngày mai
Ước mơ sánh đôi châu trần
Cho duyên lành đắp xây ngàn năm
Nam: Về quê thơm ngát Bến Tre
Có nghe nỗi lòng xốn xang
Ngày mai này ra đi
Anh vấn vương nỗi sầu chia ly.
Vọng cổ
Câu 1
Nữ: Anh ơi! Về lại quê em với hàng dừa xanh bát ngát, đây là con sông quê với những hàng cây trước ngõ anh có nghe trời đất đượm hương…tình.
Đây mái nhà tranh với cây trái trĩu cành,
Nam: Cánh đồng ngoài kia cũng xanh màu lúa mới. Thoang thoảng hương dừa ngây ngất lòng anh. Đây con sông Hàm Luông với phù sa bồi đắp, kia những cù lao cây trái oằn bông. Anh đến quê em dù chỉ một lần mà ấm áp tình quê như thời thơ ấu.
Câu 2
Nữ: Mời anh uống cạn nước dừa ngọt lịm để nghe được hương quê qua vị ngọt êm đềm.
Anh có nghe tiếng đờn ca vọng lại bên thềm. Điệu lý Ba Tri với hồn thơ Đồ Chiểu, son sắt một lòng thương nhớ Nguyệt Nga.
Nam: Lòng vẫn hiên ngang khí phách Lục Vân Tiên. Qua thời gian vẫn đậm đà theo năm tháng. Đẹp mãi quê em dáng người con gái. Đồng khởi năm nào cho non nước trọn niềm vui.
Nói lối
Có phải không em tự thuở nào
Bến Tre xanh ngát những cù lao
Nữ: Phù sa bồi đắp vùng châu thổ
Để đến bây giờ ta khó thể quên.
Vọng cổ
Câu 5
Nam: Một khúc hát quê em đã làm cho lòng anh xao xuyến. Bến Tre ơi! anh nhớ mãi muôn… đời.
Lòng vẫn bên em dù có xa rời.
Nữ: Góc bể chân mây nơi hương trời dịu vợi, tình đã trao tình không dễ gì quên.
Nam: Thương người em gái với cuộc sống gian lao, thương người nông dân với tháng ngày lam lũ.
Nữ: Khí phách quê hương vẫn còn vang vọng. Hồn thơ của người xưa cho đến tận bây giờ.
Câu 6
Nam: Đã bao lần anh muốn về thăm lại Bến Tre, thăm lại quê em cho thoả niềm mong nhớ. Dòng đời ngược xuôi ngăn chia hai lối rẻ, anh vẫn mong về thăm lại người yêu.
Nữ: Em mỏi mòn mong gặp lại cố nhân.Tình nồng mặn theo thời gian chờ đợi. Bóng dừa ơi! có còn xanh không nữa, và hình bóng người xưa với kỉ niệm đong đầy.
Nam: Anh thèm được nghe điệu lý Ba Tri, và được nghe lại câu thơ Đồ Chiểu. Để tình ta nồng nàn câu chung thuỷ. Gợi nhớ ân tình qua khúc hát quê hương.