CHUYỆN TÌNH THIÊN HƯƠNG
BS Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI
Tôi trở về đây trong chiều thu nắng nhạt
Nghe gió rì rào, chiếc lá vàng rơi.
Nhìn mái ngói mờ nhạt nét rêu phong,
Còn đó một chuyện tình buồn năm cũ.
VỌNG KIM LANG
Tây Ninh mến yêu ơi!
Tôi đã say em rồi,
Hương đất hay hương tình
Ngọt ngào say đắm trong tim.
Năm xưa đến đây một lần,
Đã lâu rồi vẫn không hề quên…
Hòa Thành đã làm cho lòng xao xuyến,
Bởi bao ân tình, lòng ghi khắc mãi trong tim.
Bạn thân cách xa bao ngày,
Giờ gặp lại chúng ta cùng vui.
Bao năm vẫn mang trong lòng,
Bóng hình một góc quê hương…
Mùa thu đang đến lá vàng rơi.
Xót thương cho phận hồng nhan
Hòa Thành dạt dào yêu thương,
Tòa Thánh tráng lệ, uy nghiêm.
VỌNG CỔ
Câu 1: Tôi trở lại Tây Ninh sau bao năm dài xa cách,
Ghé lại Trảng Bàng dùng tô bánh canh bột gạo,
Ăn bánh tráng phơi sương là món đặc sản ở nơi…này.
Tây Ninh ơi! Thương nhớ đong đầy.
Nhìn Tòa Thánh trang nghiêm, cổ kính,
Kiến trúc tuyệt vời lộng lẫy, cổ xưa(-)
Mỗi độ thu về lả chả lá vàng rơi,
Đèn kết hoa giăng xung quanh rực sáng.
Rực rỡ sắc màu vẻ đẹp uy nghi,
Say đắm lòng tôi khi về thăm Tòa Thánh(-)
Câu 2: Thu đã về lá vàng rơi tản mạn. Viếng núi Bà Đen phong cảnh hữu tình.
Nghe chuyện kể Lý Thị Thiên Hương rơi giọt lệ buồn.
Vì muốn giữ vẹn tuyết trinh với người yêu quý,
Nàng vội gieo mình xuống ngọn núi quyên sinh(-)
Thân xác dập bầm bị phơi nắng, phơi sương,
Sau vài ngày bị khô đen, nhưng không mục rửa,
Rồi một hôm Thiên Hương về báo mộng,
Cho trụ trì mang xác nàng về mai táng, cầu siêu.
XẾ XẢNG
Ôi ! Đau đớn. Cho Lý Thị Thiên Hương.
Nàng phải ra đi trong tuổi xuân thì.
Anh Triệt nơi nào có thấu hiểu cho em…
Nàng quyết quyên sinh, giữ vẹn tuyết trinh.
Cho người yêu yên tâm giết giặc giữ sơn hà.
Khi thắng giặc quay về thì nàng đã ra đi…
Bởi không chịu được sự ác bá cường hào,
Tìm mọi thủ đoạn hồng chiếm đoạt Thiên Hương.
VỌNG CỔ
Câu 5: Nghe kể chuyện xưa mà cõi lòng tê tái,
Hận bọn ác gian nỡ nhẫn tâm chia rẽ mối duyên….tình.
Anh Triệt phải cô đơn ôm mối hận tình.
Căm giận bọn tham quan, lòng người tráo trở,
Dùng thủ đoạn đê hèn chia rẽ mối lương duyên(-)
Bọn chúng nở đành tâm rẽ thúy, chia quyên.
Nàng quyết giữ tuyết trinh nên liều mình tự sát
Nàng mất đi để buồn đau cho nhân thế,
Tiếc cho loài hoa bị sóng gió dập vùi.
Câu 6 : LÝ GIAO DUYÊN.
Biết trách ai đây
Khi duyên tình tan vỡ,
Mộng ước ban đầu.
Sao lắm khổ sầu.
Ai biết cho tôi?
Hỡi nàng nàng ơi!
Hởi người người ơi!
Sao đang tâm hủy diệt cuộc tình.
Để riêng mình Triệt phải khổ đau.
Ôm tình buồn hận đến mai sau.
(Ca tiếp) VỌNG CỔ
Ôi! Tiếc thương cho đời trinh nữ.
Thà quyên sinh để giữ vẹn chung tình.
Núi non còn khắc bóng hình
Thiên Hương-Anh Triệt mối tình sắc son
Ngàn năm tình ấy vẫn còn
Chuyện tình dang dở héo hon tim lòng./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…