HOA TÍM NGÀY XƯA
Bs Nguyễn Thanh Điền
NÓI LỐI
Tôi lỡ yêu rồi một loài hoa tím
Tím đợi, tím chờ, tím nhớ, tím thương
Qua bao năm phiêu bạt dặm đường
Tôi vẫn nhớ, vẫn thương màu hoa ấy…
PHỤNG HOÀNG ( 8 Câu)
Ai từng đếm bước chân sầu hoang hoải
Khi một chiều người ấy đã sang… sông.
1- Lòng mình ngập tràn bao nhung nhớ
2- Tôi đã yêu thương hoài một thuở
Ngày em cất bước theo chồng, hoa tím buồn mênh mông…
3- Màu tím tôi yêu! Đẹp biết bao nhiêu, giây phút ban đầu
4- Màu mênh mang gợi buồn theo năm tháng.
Biết ai có còn nhớ đến những ngày xưa…
5- Biết làm sao quên, tôi vẫn nhớ mãi một mối tình đầu
6- Hay chỉ thầm vương vấn chút hương thừa
Bên gốc bằng lăng, nhớ hoài bao kỷ niệm.
7- Nhớ nụ cười, nhớ đôi mắt biếc long lanh
Suối tóc em bay giữa trời gió lộng
8- Một thuở bên nhau trao gửi nụ hôn đầu…
Rồi em sang ngang tôi ôm mãi nỗi sầu…
VỌNG CỔ
Câu 1: Tìm đến những ngõ ngách riêng tư của khung trời nhung nhớ,
Khi xa vắng những hoài cảm trong tôi niềm khao khát mong… chờ.
Tím nhớ, tím thương, tím đợi, tím chờ.
Màu tím hoa mua, hoa bằng lăng tím
Hay bông lục bình, hoa súng, hoa xoan(-)
Đã đi vào hồn ngây ngất con tim
Sắc thắm dịu êm làm hồn xao xuyến
Màu tím đã sống mãi với thời gian.
Màu tím hoàng hôn, tím bầm nỗi nhớ(-)
Câu 2 : Bao nhớ mong nhuộm buồn màu hoa ấy
Nét thương đau, mong nhớ, bồn chồn.
Màu tím thương đem lại sự rung cảm tâm hồn.
Màu hoa tím gợi cho lòng nhớ nhung chờ đợi.
Gió sớm thu về gờn gợn nước sông (-)
Bao niềm thương nỗi nhớ mênh mông
Rồi một ngày kia em theo chồng về xứ lạ
Mười năm trước chung trường, chung lớp,
Từng bước ngại ngùng bên lối nhỏ thân quen.
PHỤNG HOÀNG ( Từ câu 9-12)
9- Biết nói gì, hai phương trời, cách biệt đến ngàn sau
10- Ngày em theo chồng đau buốt cả mùa đông
Tôi một mình nhìn hoa tím đợi mong….
11-Màu nhớ thương! Theo năm tháng dần trôi, gợi biết bao u sầu
Ôi! Màu hoa bâng khuâng chiều nhạt nắng
12- Yêu chỉ một lần rồi ôm mộng tới ngàn sau.
VỌNG CỔ
Câu 5 : Thời gian dần trôi lòng người thay đổi,
Em đã vội quên mối tình đầu thơ mộng mà sang ngang cất bước theo… chồng.
Nhớ suối tóc em bay theo gió bềnh bồng.
Nhớ dòng sông chở đầy hoa tím,
Màu tím buồn làm xao xuyến tim tôi(-)
Hôm em sang sông lòng cứ ngậm ngùi
Bao niềm vui lạc loài theo năm tháng.
Cầu chúc cho em tương lai xán lạn
Riêng mình tôi ôm ước mộng không thành.
Câu 6 : LÝ CON SÁO
Duyên đôi ta,
Dang dở lâu rồi em ơi!
Nhìn hoa buồn chơi vơi
Hoa rơi sắc tím bên đời
Nhìn hoa dạ cứ bùi ngùi
Cánh hoa buồn làm tôi xót xa
Ơi ! Cánh hoa nát tan lòng tôi
Nơi phương trời em yêu có hay
Tôi vẫn đây khóc than cho tình duyên.
Ca tiếp VỌNG CỔ (Câu 6)
Người con trai của mấy mươi năm trước,
Vẫn yêu em, yêu sắc tím u buồn.
Em đi về chốn muôn phương
Như màu hoa ấy vừa vương, vừa sầu
Ai làm trời đổ mưa ngâu?
Cho tôi tan nát tình đầu mộng mơ./.
Hội Viên Hội Văn Học Nghệ Thuật tỉnh Kiên Giang.
Tác giả - Bác sĩ Nguyễn Thanh Điền viết bài ca cải lương (Đặc biệt là bài ca vọng cổ) chỉ chừng 5 năm nay, nhưng anh đã có đến hơn 70 tác phẩm. Ít nhất là nửa trên số nói trên được công chúng biết đến qua Đài PT&TH Kiên Giang dàn dựng phát sóng, đăng ở tập ca cổ HVNT Kiên Giang, Tạp chí Chiêu Anh Các, Đặc san Văn hóa - Thể thao - Du lịch Kiên Giang…
Tác giả hiện đang công tác ở Khoa Cấp cứu Tổng Hợp Bệnh viện Đa khoa tỉnh Kiên Giang. Dù là Bác sĩ rất tận tâm với nhiệm vụ nhưng rất đam mê ca hát ở phong trào đờn ca tài tử, nên từ đó cũng có hoài bão được viết tác phẩm cho mình, hát theo cảm xúc của riêng mình…