BÔNG BẦN RỤNG TRẮNG MẶT SÔNG
Lâm Hữu Tặng
Nữ: Bông bần rụng trắng mặt sông
Trái bần mẹ để dành phần cho con
LÝ TRĂNG SOI
Nam: Chiều năm xưa
Mẹ tiễn con lên đường
Mưa chiều hắt hiu
Mắt rưng lệ buồn
Mẹ ngồi bến sông ngóng trông con về.
Nữ: Chim chiều bay
Đường xa mỏi cánh
Nghe cõi lòng bâng khuâng
Cây bần ven sông mấy lượt trổ bông
Đợi con về... cho thoả nỗi chờ mong.
VỌNG CỔ
CÂU 1
Nam: Mẹ ơi! Vai súng nặng mang con lên đường tiếp cuộc hành quân để trả thù nhà nợ nước. Xa hình ảnh quê hương có dòng sông bến nước có dáng mẹ chờ trông theo mấy lượt quân ...về.
Ngày ấy con đi, cây bần ven sông vừa ra trái đầu mùa.
Con bơi xuồng hái trái bần chua về cho mẹ nấu canh với cá lóc đồng trong buổi tiễn đưa con.
Nữ: Mâm cơm này con mang lên bàn thờ để cúng ba con, ngày xưa ổng thích món canh chua này lắm!
Nam: Vậy mà buổi chia tay mẹ chưa kịp nấu, ba con vội vã lên đường trong đoàn quân năm ấy.
NÓI
Nữ:Ba con đi khi mẹ mang thai con vừa tròn sáu tháng, ổng nói ổng sẽ về rồi đặt tên con.
Nam: Rồi ba con có trở về không hả mẹ?
Nữ: Mẹ tiễn ba con cũng bến nước quê nhà, mẹ đi hái trái bần chua về chưa kịp nấu thì tối đó ổng lại ra đi để tránh sự truy lùng của bọn lính.
Nam:Ba con có để lại kỉ vật gì không ?
CÂU 2
Nữ: Chiếc khăn rằn ngày ra đi ba con để lại, là kỉ vật đã bao năm mẹ cất giữ bên mình.
Nay mẹ trao lại cho con để trên bước đường xa con nghe hơi ấm của thâm tình.
Nam: Đường con đi có trăm sông nghìn núi, hình bóng của quê nhà là gói hành trang.
Tiếp bước cha anh con thoả chí tang bồng, mong một ngày non sông tan bóng giặc.
Nữ: Mẹ tiễn con mà lòng buồn se thắt, nửa hy vọng đợi chờ, nửa lại âu lo.
NGÂM
Nam: Mấy lượt quân về với khúc ca
Mẹ ra bến nước đợi con về
Nữ: Người đi đã mấy mùa khói lửa
Mẹ tựa cửa chờ sao chẳng thấy bóng con
LÝ SON SẮT
Nam: Ôi chiến tranh điêu tàn
Tang tóc trên quê nhà
Bao mẹ già đợi con
Đợi chờ đã héo hon
Nữ: Nhưng đạn bom quân thù
Đã cướp đi đứa con năm nào
Dòng sông gió lay bông bần
Mặt sông trôi trắng bông bần rơi
Nam: Mẹ ơi! Chớ nên u buồn!
Vì chúng con sẽ quay về thôi
VỌNG CỔ
CÂU 5
Nữ: Trời ơi! Lời con trẻ trong buổi ra đi mà tôi tưởng chừng như con tôi đã trở về trong đoàn quân chiến thắng. Đồng đội của con kẻ còn người mất mẹ chỉ nhận được tin con qua chiếc khăn...rằn.
Biết nói sao đây cho nỗi đớn đau này.
Nam: Mẹ ơi! Con đi rồi mẹ đừng làm việc gì vất vả, con sẽ về mà, mẹ đừng có khóc nữa mẹ ơi!
Mẹ nhớ hái trái bần chua để nấu canh cá lóc, đợi con về rồi con với mẹ cùng ăn.
Nữ: Mẹ vẫn hái trái bần chua mỗi khi nó chín,
Vẫn nấu nồi canh mà con chẳng quay về.
LÝ BÔNG DỪA
Nam: Bông bần rụng trắng mặt sông chiều
Mẹ tôi trông bóng dáng hình đứa con
Mẹ ơi! Con sẽ quay về
Với những dòng người trong ngày đại thắng mùa xuân
Nữ: Giờ đây non nước yên vui
Bao nhiêu đồng đội bao người hy sinh
TRỞ VỀ VỌNG CỔ CÂU 6
Nam: Bao người hy sinh cho non sông tươi đẹp, cho màu cờ của Tháng Tư thêm thắm sắc rực màu.
Nữ: Con của mẹ giờ đã là liệt sĩ, cho quê nhà vang câu hát mừng xuân.
Nam:Bông bần rụng trắng mặt sông
Trái bần mẹ để dành phần cho con.