CON SÁO TRÀ VINH
(Viết trên nền bài "Lý con sáo Trà Vinh" của Phố Thu)
Lâm Hữu Tặng
TRĂNG THU DẠ KHÚC
KÉP: Sáo bay đi để lòng tôi nghe xốn xang
Sáo bay đi rồi, xa cuối chân trời
Trà Vinh thương nhớ ngẩn ngơ
Để tôi trở lại bến tình năm xưa em ở đâu?
ĐÀO: Lục bình trôi xuôi, hờ hửng giữa dòng.
Sắc hoa kỉ niệm tím lòng em anh biết không?
VỌNG CỔ
CÂU 1
KÉP:Lời thề hẹn năm xưa người ơi có nhớ? Bến nước Trà Vinh vẫn in hình đôi lứa mà chiều nay chỉ một mình anh cô quạnh đợi con...thuyền.
Lòng vẫn đinh ninh son sắt một lời nguyền.
ĐÀO: Anh đừng hỏi vì sao thuyền bỏ neo bỏ bến, bỏ lại chiếc cầu soi bóng xuống dòng sông.
KÉP: Giận mà thương dòng sông của kỉ niệm năm xưa, ngắm lục bình trôi màu tím ân tình.
Trà Vinh quê mình mà anh ngỡ đâu xa, vì vắng bóng em rồi hồn anh ngơ ngẩn.
CÂU 2
ĐÀO: Anh ơi! Ngày tiễn anh đi trên bến sông quê mẹ, em khẽ dặn dò anh lo chuyện công danh.
Giây phút tiễn đưa với bao lời ước hẹn, em vẫn khắc ghi nguyên vẹn trong lòng.
KÉP: Nhưng giờ đây, em bỏ dòng sông cất bước theo chồng.
Anh trở về với cõi lòng tan nát, bến sông buồn hiu hắt lục bình trôi.
ĐÀO: Lời hẹn câu hò như phảng phất ở bờ môi, ghi mãi trong tâm dù sao dời vật đổi.
Con sáo sang sông biết bao giờ trở lại, chờ đợi để làm gì cho tê tái cõi lòng ai.
KÉP: Bến sông chiều cảnh cũ vẫn còn đây
Mà người xưa anh tìm hoài không thấy
Anh ngỡ mình như chàng Trương năm ấy
VỌNG KIM LANG
Vọng tiếng tiêu sầu ôm lấy khối tương...tư
Trên bến sông lạnh lùng, ai đã quên câu thề,
Rồi một ngày khoác áo vu quy,
Để cho tiếng tiêu thêm buồn vì con thuyền đã trôi về đâu.
ĐÀO: Bao ngày đợi chờ cho dài thương nhớ,
Tiếng ca năm nào mà em hát khúc nam ai,
Nỉ non lướt trên sông dài, rồi mỏi mòn trên bến sông ngày xưa.
Ai xui con sáo đợi chờ để bây giờ sáo bay về đâu.
KÉP: Về đâu câu hát năm xưa
Nắng mưa bao ngày trôi qua
Em giờ đã về nơi xa...
Có nhớ không...tháng ngày ...bên nhau.
HÒ RỒI VÔ VỌNG CỔ
CÂU 5
ĐÀO: Hò ơ! Điệu nam ai ngày nào em đã hát,
Chân bước qua cầu - anh dắt em đi.
Người ơi! giữ vẹn câu thề
Có về chốn cũ...
Hò ơ...có về chốn cũ....thì hãy thay em nhặt cánh hoa rơi trên bến nướcnăm...nào.
Trà Vinh ơi! Kí ức bỗng dâng trào.
KÉP: Anh về đây ngẩn ngơ tìm câu hát, điệu lý qua cầu em hát buổi sang ngang.
LÝ QUA CẦU
ĐÀO: Người ơi xin chớ nên trách hờn
Lỡ làng duyên kiếp thôi từ đây con sáo (đã) sang sông.
KÉP: Lặng nhìn mây trôi anh tìm đâu cánh chim năm nào.
Trời giăng mây xám bóng đêm trùm lên sông vắng
Anh sẽ tìm em người ơi, ở nơi đâu dù có xa vời.
(trở về vọng cổ)
ĐÀO: Trời ơi! Sao gây chi cảnh đoạn trường dâu bể, tình có vấn vương thì mỗi kẻ một phương trời.
CÂU 6
KÉP: Tìm em như thể tìm chim,
Chim bay biển bắc anh tìm biển đông.
Ngược dòng về xứ Hậu Giang,
Đò ngang tách bến lòng càng quạnh hiu.
ĐÀO: Em về ba dãy cù lao,
Trông về quê mẹ nôn nao cõi lòng.
Nỗi niềm anh biết hay không?
Em như hoa tím theo dòng trôi xa.
KÉP: Tất cả giờ đây đã thành dĩ vãng, lời hứa ngày xưa nay đã nhạt phai rồi.
ĐÀO: Ầu ơ! Sông dài cá lội bặt tăm,
Phải duyên chồng vợ ngàn năm vẫn chờ.
KÉP: Lời ru con chứa chan niềm tâm sự về một mối tình trên bến nước Trà Vinh.