DƯỚI HÀNG PHƯỢNG VĨ
Minh Thùy
Lối:
Thầy giáo già đi chậm rãi trong sân
Bỗng dừng lại nhìn hàng cây phượng đỏ
Mùa hè đến những trò xưa lớp cũ
Đã lớn lên và mỗi đứa sắp mỗi nơi.
Vọng cổ:
Câu 1: Thầy lặng thầm trong suy nghĩ mông lung, sân ngập nắng trên cành chim ríu rít. Thầy ngẫng đầu nhìn mây trời xanh biếc, nỗi buồn vui man mác đến trong lòng…
Gió lao xao, lác đác cánh phượng hồng.
Những cánh phượng rơi những cánh còn vương lại, như mỗi lúc hè về đứa ở đứa ra đi.
Để lại trong lòng thầy bao chuyện nghĩ suy, thương đứa hiền ngoan vương mang bất hạnh.
Phải dang dở học hành vì bận việc áo cơm, giúp mẹ nuôi em qua ngày đoạn tháng.
Câu 2: Bởi thấu hiểu đau thương cảnh đời cay đắng, nên mỗi lúc hè sang chiều vương hoa nắng là lúc bâng khuâng sâu thẳm tiếng ve buồn.
Thầy chậm rãi bước chân trong trống trải cô đơn đè nặng tâm hồn.
Tóc cứ bạc thêm vì tuổi đời chồng chất, vầng trán nhăng đầy khi học trò đứa ở đứa ra đi.
Ai hiểu lòng thầy với bao nỗi nghĩ suy dậy sớm thức khuya vì ai mà trăn trở.
Suốt cả cuộc đời đem trái tim nhân nghĩa, vun đắp cho đời cho tuổi trẻ mai sau.
Lối:
Dẫu cuộc đời mai sẽ về đâu
Thầy vẫn giữ tình thương không vơi cạn
Tình của thầy bao la vô tận
Biển rộng sông dài không sánh được người ơi.
Vọng cổ
Câu 5: Vật đổi sao dời dù đi khắp muôn nơi, sống phú quí vinh hoa hay cuộc đời lam lũ. Cũng nhớ lại tuổi thơ trường xưa thầy cũ gởi chút tình riêng đê ắp ủ ấm tim người…
Góp nhặt niềm vui cho thầy tươi tắn nụ cười.
Để hè sang sân trường ngập nắng, điệp khúc ve sầu không trĩu nặng trái tim ai.
Và mỗi lúc điệp tàn điệp nở gió lay lay, đời xuống hoàng hôn tâm hồn luôn ấm áp.
Ai đã sống trong vinh hoa có công thầy vung đắp, mặc áo lụa áo tơ hãy thương nhớ kiếp con tầm.
6. Bước trên đường đời dù những bước thong dong, ai biết được phía sau lưng có bao tấm lòng trắc ẩn.
Tôi đã về lại trường xưa sân trường ngập nắng, cũng một chiều lá rụng tiếng ve ngân.
Hàng phượng già vẫn sừng sững trước sân, chỉ có gốc phượng ven sông nghiêng nghiêng vì bến lở.
Tôi liên tưởng đến trường xưa thầy cũ, như gốc phượng già sắp ngã nước cuốn trôi.
Hình ảnh của thầy hay gốc phượng thầy ơi, gợi cho đau nhói không vơi lòng này.
Những gốc phượng già nơi trường cũ còn đây, như tình ai đó ghi sâu trong nỗi nhớ.
Thầy đã ngủ yên triền miên trong mưa gió, nhưng hình ảnh của thầy sáng tỏ vạn đời sau.