BÌM BỊP KÊU BUỒN
Ý thơ: TRÚC LAN
Lời cổ: ÚT BÌNH ĐIỀN
NÓI LỐI:
Nam: hò….ơ ! nhớ bài vọng cổ năm xưa
anh cùng em hát lúc chưa lấy chồng
Nữ: Bây giờ em đã sang sông
Mười hai bến nước
Hò…ơ…Mười hai bến nước em không lần về!
VỌNG CỔ
Câu 1: Nam: Em ơi! em dã theo chồng về nơi trời xa xứ`…lạ. Mà sao anh cứ vào ra trông ngóng cho dòng sông
thêm rộng cho mênh mang nỗi nhớ dâng …đầy…
…nghe bìm bịp kêu nức nở ai hoài
Nữ: Em đã bỏ dòng sông bỏ lời ca tiếng hát, cho bến sông buồn nhớ tiếng em ca (*)
Nam: Vắng em rồi anh thơ thẩn vào ra /viết bài ca, cuối sao nghẹn ngào buôn tủi.
Có chồng sang giàu sao em chẳng vui,còn anh vẫn ngậm ngùi nghe bìm bịp kêu nức nở.
Câu 2:
Nữ:……………………..anh ơi !
Em đi bỏ lại dòng sông mang nỗi nhớ ,bỏ lại bài thơ dang dở ngậm ngùi,,,
…nghe bìm bịp kêu xúc động bồi hồi…
Nam: Nhớ em trên ghe ca bài vọng cổ, còn anh ngồi bên cạnh sáng tác những vần thơ(*)
Nữ: Hạnh phúc bên nhau tình đẹp mộng mơ, tiếng nhac lời thơ mình như hình với bóng
Em ngở đẹp mãi những mùa trăng diễm mộng, đâu có ngờ rằng tình sớm vội lìa tan….
THƠ
Nữ: Hôm qua nghe tiếng đàn bầu
Nghe câu vọng cổ lệ sầu tuôn rơi
Nam: Anh chờ em mãi em ơi!
Như chim bìm bịp kêu nơi cửa vàm.
VỌNG CỔ
Câu 5:
Nữ: Anh ơi ! em theo chồng về nơi xứ …lạ : Có những đêm mưa hắt hiu buồn bã nằm nghe tiêng bìm bịp kêu
mà rời rã tâm…hồn…
…Nhớ bến hẹn ngày xưa bỗng lệ dổ tuôn dòng…
Nam: em đibỏ lại dòng sông bỏ đámlục bình xuôi ngược
Ngày mấy lượt bìm bịp buồn vọng xa xăm (*)
THƠ
Nữ: Chiêm bao mấy bận về thăm
Dòng sông bến cũ mấy năm chưa về
Giật mình chợt tĩnh cơn mê
Nghe tiếng bìm bịp mà … ủ ê….. thêm buồn. (dứt 5)
CÂU 6: nghỉ 4 nhịp
Nam: Thức trắng nhiều đêmvới bao dòngsuy nghĩ mà trang thơ trắng lại trắng trang thơ
Có những đêm dòng sông im lìm vắng lặng, nghe ai ca vọng cổ buồn lại thổn thức trong tim
Nghe sóng vỗ mạn thuyền tiếng bìm bịp gọi nước lên, anh càng buồn càng nhớ em quá đổi.
Nữ: Bìm bịp kêu buồn như dòng sông lên tiếng gọi. Em nhớ bao kỹ niệm êm đềm mình hạnh phúc bên nhau
Nam: Anh vẫn đợi em về ca tiếp bài vọng cổ, để nghe em ngân nga điệu lý… chung… tinh (*)
Nữ: Ở bên chồng em vẫn nhớ về nơi bến cũ, nhớ bìm bịp kêu mà trăn trở chuyện tình duyên.
Nam: em ơi! Tập thơ đã ố vàng rồi…cây viết mòn ngòi … vẫn đợi người xưa…..
Tác giả Út Bình Điền khi 13 tuổi đã biết sáng tác thơ văn và có nhiều bài đăng trên báo Tuổi thơ (Sài Gòn) lúc bấy giờ. Đến năm 23 tuổi đã có bài vọng cổ đầu tay “Dấu buồn trên cát”. Những sáng tác của anh chất chứa nhiều nỗi niềm riêng, ca ngợi tình yêu quê hương đất nước, tình thầy cô, bạn bè… Ngoài bút danh Út Bình Điền, nhiều người còn biết đến anh với tên gọi khác như: Út Mót, Hoàng Hải.