VỀ THĂM HUYỀN HỘI
Út Bình Điền
Nói lối:
Tôi trở lại Huyền hội thăm ngôi trường cũ.
Thăm đám học trò thăm lớp học ngày xưa.
Đường Trà on tầm tả tiếng mưa
Bâng khuâng nỗi nhớ!ôi! tiếng mưa buồn ủ rũ…
VỌNG CỔ
Câu 1: Tôi về Trà on đứng giữa sân trường vắng lặng, ngẩn ngơ nhìn vào lớp cũ mà lệ mãi…tuôn…trào…Học trò tôi đâu sao chẳng thấy em nào.Lớp học nầy đây ngày xưa là tổ ấm, tuổi nhỏ học trò đầy thơ mộng hồn nhiên*Tôi là con chim líu lo đầu đàn,dạy đọc từng bài vần ngược vần xuôi. Ngày ngày ê…a vang tiếng đọc bài, ôi vui làm sao rộn ràng tổ ấm.
Câu 2:Trên bục giảng nầy ngày xưa tôi đứng đó,nhớ bụi phấn bay bay ngày ấy êm đềm.Quấn quít bên tôi bao giọng nói ngoan hiền.Đứng đây để mà nhớ nhiều kỷ niệm,khuôn mặt hoc trò từng đứa lại hiện ra*Tiếng trống tan trường còn vang trong tiềm thức,êm ả tiếng reo cười đùa giỡn giữa sân chơi.Tôi lủi thủi đi giữa sân trường vắng lặng,như đi tìm hình bóng đám trò ngoan.
Câu 3: Dưới cơn mưa ngôi trường như buồn ủ rũ, như đợi ông thầy về đợi cả tiếng ê…a. Dòng sông “sáu ba” lững lờ trôi chảy, nhớ đám học trò ngày hai lượt qua sông. Cầu bê tông ngang sông cao vời vợi, xuồng đợi trẻ sang sông nay đà vắng bóng*Gió lồng lộng mưa rơi sân trường vắng lặng, như có giọt mưa nào mằn mặn trên môi. Tôi bồi hồi nhìn lên bục giảng, ôi! Còn đâu âm vang ngày ấy rộn ràng.
Nói lối:
Tôi nhớ lắm bạn bè đồng nghiệp
Ai mất ai còn có người tóc đã điểm sương.
Nhớ tiếng trống trường từng nhịp trỗi thân thương.
Nhớ những lần họp mặt bên ly trà thơm nóng.
VỌNG CỔ
Câu 4: Dãy hành lang nầy tôi đã bước mòn quen lối, giờ đứng đây mà nghe hương vị trà thơm như còn âm…ấm …trong…lòng…Tôi nhớ tôi thương đồng nghiệp dạy chung trường.Nhớ trường Càng long ngày đầu nhập khóa,nhớ cô giáo dịu dàng trong chiếc áo bà ba. *Nhớ ngày ra trường đôi bàn tay siết chặc,bạn về An trường tôi tới dạy ở Trà on.Sáng nắng chiều mưa vẫn bám trường bám lớp, miệng vẫn cười tươi đứng trên bục giảng trồng người.
Câu 5: Đường đến Trà on dù có xa thăm thẳm, vì yêu nghề mến trẻ trên bục giảng miệt mài…Đêm từng đêm thức trắng soạn bài.Giáo án trên tay hớn hỡ qua cầu chợ Ất,bình minh đã rực hồng nơi xóm rẫy Giồng trăng .*Đến Trà on mồ hôi tuôn đổ,chiếc xe đạp già nua cũng bắt đầu chậm chạp.Như chở nặng bao mái đầu xanh đến tương lai sáng lạn huy hoàng .
Câu 6: Nhớ những lần liên hoan họp mặt, dưới mái trường nghèo nhưng thắm đượm tình sâu.Làm sao quên được quê hương vùng sâu đó, một tấm chân tình trọng đạo tôn sư.Lâu lắm rồi mới trở về Huyền hội, thăm lại bạn bè thăm cô bác gần xa.Dạy nơi đâu vẫn nhớ về trường cũ,nhớ những bạn kỷ sư cao quí tâm hồn*
Làm nghề đưatrẻ qua sông,
Bến bờ học vấn bến sông còn dài.
Qua sông cho được thành tài,
Thành người hữu dụng lòng thầy được vui.
(Nguyên giáo viên trường B. Huyền Hội, Càng Long, Trà Vinh)
Tác giả Út Bình Điền khi 13 tuổi đã biết sáng tác thơ văn và có nhiều bài đăng trên báo Tuổi thơ (Sài Gòn) lúc bấy giờ. Đến năm 23 tuổi đã có bài vọng cổ đầu tay “Dấu buồn trên cát”. Những sáng tác của anh chất chứa nhiều nỗi niềm riêng, ca ngợi tình yêu quê hương đất nước, tình thầy cô, bạn bè… Ngoài bút danh Út Bình Điền, nhiều người còn biết đến anh với tên gọi khác như: Út Mót, Hoàng Hải.